webnovel

Rút kinh nghiệm

- Sao giờ mới chịu về?

Ma Kim lúc này mới chịu lên tiếng, hắn búng tay, toàn bộ đèn trong phòng khách được bật lên soi sáng tứ phía. Sàn được lót gỗ quý, lại có những đường hoa văn xen kẻ được nối từ trần xuống trụ cột giữa làm bằng đá ma thạch phát quang. Ánh sáng lan tỏa khắp căn phòng, nó đẹp đến nỗi khiến cho Tử Nguyệt dịu đi cơn bực tức.

Ma Kim tranh thủ lúc nàng ấy lơ là liền hóa thành bộ dạng thanh niên trai tráng trổ mã, lao nhanh tới ôm chặt nàng và nói nhỏ nhẹ bên tai:

- Có biết là nàng làm ta lo lắng lắm không hả?

Tử Nguyệt dường như quên bén đi vừa nãy xảy ra chuyện gì mà chỉ tủm tỉm cười đón nhận sự ấm áp này.

Nhưng nạn nhân lần này đâu chỉ có Tử Nguyệt mà còn có Mộng Dao. Mỹ nhân ấy nhìn hai đứa nhóc tình tứ như thế liền nổi cơn phẫn nộ, trong hơi men, nàng hét lớn:

- Này, có thôi đi không, tính khi nào mới chịu giải thích vụ việc vừa rồi đây tên nhóc hỗn xược này.

Lisa cũng hùa theo:

- Đúng đó đúng đó, Nguyệt tỷ còn chưa thả muội ra đây này!

Tử Nguyệt dường như bị lời nói ấy đánh thức, không chần chừ cho một gối lên hạ bộ của hắn.

Cảm giác này.... Ma Kim không chịu được. Hắn lăn ra sàn ôm thằng đệ đau đớn. Tử Nguyệt đắc ý nói:

- Đây là vì một cước ban nãy đánh trúng người ta.

Lisa nhìn thấy thế liền sợ hãi nuốt nước bọt. Thấy hắn quằn quại thế, Tử Nguyệt đứng bên cạnh, tung hứng cây Trích Huyết và nói:

- Sao thế, giờ mới biết đau đớn là gì à? Có biết việc lúc nãy dọa ta sợ muốn chết không? Nhiêu đây là còn nhẹ đấy!

Ma Kim bật ngồi thẳng dậy quay sang lườm nàng:

- Bộ không sợ sau này tỷ không có để xài à sao mà ra tay mạnh thế? Ta mất cảm giác chỗ đó luôn rồi.

- Hở? Dám lừa ta sao?

- Đây nè tỷ kiểm tra đi!

- Đâu?

Vừa dứt câu, mọi người xung quanh đều hướng mắt về phía Tử Nguyệt, nàng lúc này xấu hổ hét lên:

- Ma Kim, ta ghét ngươi!

Ma Kim đứng dậy, duỗi người, không đùa giỡn nữa, đổi sang cái giọng nghiêm túc:

- Nếu như lúc nãy ám sát thật thì ta mất đi hai vị tỷ tỷ rồi. Cùng là tứ giai, thậm chí Mộng tỷ còn là trung kỳ nhưng mà hoàn toàn bất lực trong việc song đấu với mẹ ta và Lisa.

Mộng Dao cố biện minh:

- Đó là do bọn tỷ không chuẩn bị trước.

Ma Kim liền hỏi ngược:

- Thế lúc nào tỷ mới chịu chuẩn bị trước đây? Hay kẻ địch sẽ đồng ý chờ tỷ? Đến số vải dùng làm vũ khí duy nhất mà còn ít ỏi như thế chẳng chịu mua thêm, chiêu Mị Ảnh Phá Hồn hoàn toàn vô dụng với phân thân. Còn Nguyệt tỷ nữa, huyết hình nhân phòng thủ mạnh như thế, ban đầu lại dùng đôi cánh bay lên cao khiến cho đối phương tiếp cận. Nếu muốn giết tỷ, thì đó đã là một dao chém xuyên người chứ không phải chỉ là một đòn cước.

Mộng Dao và Tử Nguyệt cúi mặt im lặng, khóe mắt bắt đầu rưng rưng. Ma Kim vẫn chưa buông tha mà tiếp tục xát muối:

- Âm Ẩn là kỹ năng cơ bản, sao gặp nó mà không chịu phóng ra ma lực để hóa giải. Nếu như không tiết kiệm một cách ngu xuẩn thì đã thấy được hình thù phân thân rồi.

Hắn quay người nhìn sang Lisa, ra hiệu nàng sử dụng Phân Thân kỹ một lần nữa. Nàng nhắm chặt mắt, vận ma lực khởi động võ kỹ, khoảng năm tên phân thân xuất hiện, nhưng điều đặc biệt là chúng mang hình dạng của Ma Kim. Hắn ôn tồn giải thích:

- Khi nãy Lisa là lần đầu áp dụng thần chú mới của mẹ ta, đó là cải trang, tuy hiện tại chỉ có thể hóa thân thành hình dạng của chủ nhân là hai mẹ con ta, sau khi thử nghiệm một lát, Lisa đã có thể áp dụng nó lên Phân Thân kỹ. Trong trận chiến vừa rồi, còn chưa kích hoạt bạo khí, nếu không thì chỉ cần hai phân thân đã đủ sức giết hai tỷ trong một nốt nhạc. Ta nói không phải khoe khoang, mà là muốn nhấn mạnh thực lực hiện tại của hai tỷ. Ta còn tưởng hai tỷ về trễ vì bận đi mua trang bị cơ, ai ngờ rủ nhau ăn uống mua sắm linh tinh. Cái gì lấy tư cách giáo đồ của Ma Sát giáo ra hù dọa, không biết mỗi một năm bao nhiêu tên tương tự chết à? Kẻ thù có thể ngại thân thế mẹ con ta, chứ hai tỷ thì bọn chúng không nương tay đâu. Nhớ kỹ lời ta nói ngày hôm nay.

Không chỉ Mộng Dao và Tử Nguyệt, ngay cả Ly Ly và Lisa cũng thấy chạnh lòng. Trận chiến mang tính thử nghiệm hôm nay dường như đã thức tỉnh bọn họ về cái thế giới đây âm mưu kế hiểm. Từng câu từng chữ Ma Kim nói như đang kéo họ ra khỏi những ngày tháng vô tư lo nghĩ.

Mộng Dao hơi cúi đầu, hai bàn tay đan lại trông rất e thẹn:

- Là do ta chủ quan, ta xin lỗi đã làm mọi người thất vọng.

Ma Kim đáp lời:

- Không sao đâu, đệ cũng thế mà. Nãy giờ đệ cố gồng mình lên thôi. Hì hì, hai tỷ có bị thương ở đâu không?

Hắn ta không muốn mọi việc căng thẳng, liền bước đến bên Tử Nguyệt, nựng nịu gương mặt bí xị của nàng, lấy tay vuốt đi những giọt nước mắt đọng trên khóe mi.

- Thôi nào, đừng làm bộ dạng buồn bã đó mà. Chỉ là nhắc nhở một tí thôi. Tại ta khi trước được Vô Diện tiền bối dạy như vậy á.

Ly Ly cũng đi tới nắm lấy đôi tay Mộng Dao an ủi. Có mỗi Lisa vẫn đang bị huyết hình nhân giữ chặt:

- Nè, thả muội ra với, muội muốn được quan tâm, muội cũng tốn sức mà!!!

Mọi người nghe thế liền bật cười, bầu không khí nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Nhưng sau trận vừa rồi, mọi người cũng đã tiêu tốn khá nhiều ma lực, đặc biệt là Mộng Dao với việc gắng sức sử dụng Mị Ảnh Phá Hồn. Sau khi trò chuyện qua loa ở phòng khách, họ quyết định đi về phòng nghỉ ngơi, cũng có thể là họ muốn tìm về một nơi riêng tư để tự kiểm điểm bản thân.

.

Đêm nay họ không về giáo phái mà ngủ ở Tình Phủ luôn. Nơi đây có rất nhiều phòng trống, tổng diện tích gấp hơn trăm lần phủ của Mộng Dao cơ mà.

Tuy vậy có một căn phòng Ma Kim độc chiếm.

Căn phòng này nhìn chung chẳng có gì đặc biệt lắm ngoài cái giường lớn gấp chục lần bình thường. Có lẽ trong tiềm thức của Ma Kim, đây là một thứ đặc biệt nhất định phải có, vả lại trong lúc ngủ hắn rất hay lăn lộn lung tung, rộng thế này thì khỏi phải sợ rớt xuống sàn.

Ma Kim hôm nay vì lí do cá nhân mon men mò tới phòng của Lisa, nàng ấy đang trong dạng lưỡi hái. Thấy hắn đến, nàng liền giở giọng kiêu ngạo:

- Ngươi đến đây làm gì hả tên độc ác biến thái vô liêm sỉ?

- Ngươi bị sao thế hả, cứ muốn chọc ngoáy ta để ta trừng phạt chứ gì?

- Nói mau, không ta chém ngươi bây giờ.

Ma Kim chẳng ngần ngại lao lên giường ôm lấy Lisa. Nàng cũng không vùng vẫy, mặc kệ hắn làm gì làm, nàng không dám làm tổn thương hắn chứ hắn cứ hở ra là tỏa sát khí nên chỉ đành ngoan ngoãn vâng lời. Hắn khẽ hỏi:

- Ngươi còn nhớ cái lần đầu chúng ta gặp nhau không?

- Sao hôm nay lại nói về vấn đề đó?

- Không còn nhớ à?

- Còn, nhưng ngươi muốn nhắc đến chuyện tiền kiếp hay là lần ta hóa hình đầu tiên.

- Ngươi còn nhớ kĩ kiếp trước không?

- Sơ sơ thôi, cái việc ngươi bóp đầu ta chết, mỗi lần nhớ tới lại rợn cả người.

- Thật là, ý ta nói là lời thề phải tuân lệnh cơ.

- Có nhớ, nhưng đấy là kiếp trước rồi, không tính.

- Thôi ta nói thẳng luôn, ta muốn nhờ ngươi qua chăm sóc Mộng Dao tỷ tỷ.

- Ngươi có âm mưu gì?

- À thì ta muốn kiểm tra khối hồn cốt hiệu quả như nào, với cả giúp tỷ ấy hồi phục.

- Nếu mục đích là vậy thì còn coi được.

- Thế giúp ta nhé, bởi vì nếu ngươi không đi liền ngay bây giờ, rất có thể ta sẽ không kiềm chế dục vọng hiện tại đâu. Ngươi sẽ không còn là xử nữ đồng trinh mất.

Vừa nói, tay Ma Kim vừa lần mò đến điểm yếu trên cây lưỡi hái.

- Thôi ta đi bây giờ đây!!!

Nàng ta lập tức bay ra khỏi phòng.

Ma Kim vẫn nằm đó, đưa ngón tay lên miệng mút một cách ngon lành "Con bé này thật là... chưa gì đã ướt sũng thế kia. Cơ mà kho báu của ta sắp cạn kiệt mất rồi, không biết kiếm thêm ở đâu bây giờ, hu hu. Chẳng lẽ lại dùng thêm lần giới hạn với Nguyệt tỷ."

Hình như hắn đã hiểu sai về thiên phú đặc biệt nên cố kiềm chế hết mức có thể, khước từ những lần bật đèn xanh của Ly Ly và Tử Nguyệt.

.

Lisa biến thành dạng xà nhân, đến phòng Mộng Dao gõ cửa.

- Ai đó, cứ tự nhiên vào đi.

- Là muội, Lisa.

Nàng bước vào thì thấy mỹ nhân Mộng Dao đang ngồi uống trà. Tỷ ấy vẫn còn mặc trên mình bộ y phục có phần hơi rách rưới trong trận chiến khi nãy. Lisa không biết mở lời vụ kia kiểu gì nên tạm thời bắt đầu bằng cách hỏi thăm:

- Khi nãy tỷ có bị thương chỗ nào không?

- Không có sao đâu, muội đừng lo. Mà phải nói là muội tiến bộ nhanh thật đấy. Vừa học võ kỹ có hai tháng mà đã biến ra được mười hai phân thân, thậm chí còn có thể thay đổi hình dạng.

- Hì hì, cũng nhờ có tỷ làm mẫu cho muội vẽ đó. À không, không có gì đâu.

- Có gì đâu mà ngại, tranh muội vẽ đẹp lắm đó.

- Hả, à ờm cảm ơn tỷ đã khen.

- Thật sự phương pháp đấy hiệu quả kinh ngạc thế sao, hay làm đêm nay ta làm mẫu cho muội vẽ nhé.

- Được, được chứ, nếu tỷ không phiền.

- Đợi tí để ta thay đồ.

- Không được, phương pháp này Ma Kim nói phải vẽ tranh khỏa thân cơ.

- Thật thế sao. Việc này...

- Nếu tỷ ngại thì thôi, không cần đâu. Muội chỉ muốn qua đây để...

Lisa chưa nói hết câu, Mộng đã trút bỏ hoàn toàn bộ xiêm y.

- Không sao, tỷ không ngại, dù gì chúng ta đã từng thân mật hơn cả như thế mà.

- À, vâng. Để muội chuẩn bị đồ nghề.

Lisa lấy ra một chồng giấy trắng, cả bàn vẽ chuyên dụng từ trong cái nhẫn dự trữ Ma Kim sắm cho nàng.

Mộng Dao lúc này ngồi tạo kiểu trên ghế, hai chân nàng duỗi dài gác lên bàn, lấy một ly trà đặt lên vùng kín. Tâm trạng lúc này có phần căng thẳng, ngượng ngùng như bao lần trước, nhưng lần này thì nàng không trốn vào trong tâm cảnh mà quan sát từng hành động của Lisa, ở khe nước cũng âm ỉ chờ đợi thời cơ.

Lisa được nước lấn tới, nàng ngây ngô hỏi:

- Tỷ có phiền không nếu muội dùng Phân Thân kỹ?

- Không vấn đề gì, muội cứ dùng đi, dù gì hôm nay chúng ta luyện tập nó mà.

Thế là Lisa vận ma lực, biến ra mười hai phân thân. Trong số đó, có hai phân thân biến thành hình dạng của Ly Ly tiến tới gần Mộng Dao.

Sẽ không có gì đặc biệt nếu như hai phân thân đó mặc đồ bình thường, đằng này thân thể đấy tái hiện thân thể Ly Ly một cách hoàn hảo, ngay cả những nét hoa văn Hắc Long trên người muội ấy mà Mộng Dao chỉ có dịp nhìn thoáng qua những bức họa.

Hai phân thân này hành động rất tự nhiên, chuyên nghiệp, một đứa ghé mặt sát lại gần tạo kiểu hôn má, đứa còn lại thì cúi người tạo dáng vẻ đang húp ly trà... lúc nãy.

Mộng Dao ngượng đến đỏ mặt nhưng lỡ phóng lao nên đành phải theo lao.

Lisa và các phân thân còn lại bắt đầu vẽ ở những hướng khác nhau, có đứa thì đằng trước, đứa thì thì đằng sau, bên cạnh,...thậm chí có đứa chọn góc nhìn từ trần hướng xuống.

"Aaaaa thế này thì có hơi quá rồi!" Mộng Dao nghĩ thầm trong đầu, cố gồng người giữ vững tư thế.

Cũng may Lisa và các phân thân vẽ khá giỏi, chỉ cần mười lăm phút đã cho ra mười một bức họa tuyệt mĩ.

Lisa thu phân thân lại, tay cầm các bản vẽ nghiền ngẫm một tí rồi chọn ra bức đẹp nhất tặng Mộng Dao.

Mộng Dao nhìn bức vẽ mà bỡ ngỡ, nó đẹp y như thật, cả hai Ly Ly bên cạnh cũng rất có hồn, rất nghệ thuật chứ không hề dung tục. Thật ra nàng cũng ngắm nhìn những bức họa khi trước tịch thu từ Ma Kim rồi, mặc dù chúng cũng rất đẹp nhưng những tư thế rất đơn điệu, dù sao cũng là lén lút lợi dụng lúc nàng vào tâm cảnh chứ không được tự do tạo kiểu như bây giờ. Không biết vì lí do gì mà Mộng Dao nảy ra một ý nghĩ kì lạ: "Không biết muội ấy có thể tạo ra phân thân Ma đệ lõa thể không nhỉ?"

Mộng Dao có chút xấu hổ vì suy nghĩ đen tối của mình, Lisa lúc này lên tiếng yêu cầu:

- Đêm nay muội có thể ngủ cùng tỷ không?

- À được... khoan, sao cơ?

- Tỷ cho muội ngủ chung đêm này, có được không?

- Được thôi, khi xưa tỷ đây cũng hay ngủ cùng Ly tiểu thư mà.

下一章