"Đúng vậy, giờ hi vọng của chúng ta đều trông cậy vào Dạ Diễm." Lãnh Nhược Băng thở dài: "Thế nhưng thời gian khẩn cấp như vậy, Dạ Diễm có thể tra được ra không?"
"Anh ấy sẽ cố gắng hết mình." Lam Thiên Vũ vỗ bàn tay của Lãnh Nhược Băng: "Mẹ đừng lo, nếu như chúng ta cứ nao núng tinh thần thì kẻ thù sẽ càng vui vẻ."
"Ừm." Lãnh Nhược Băng gật đầu: "Đúng vậy, mẹ phải bình tĩnh, bình tĩnh."
-----
Ở nhà, Dạ Diễm đã phân tích ra ba người hiềm nghi, cảm thấy họ chính là đồng bọn của Cố Bắc nhưng anh nghĩ không ra họ đưa Lôi Liệt đi đâu rồi? Muốn đưa một người đang sống sờ sờ về Cảng Đô đâu phải chuyện dễ dàng gì.
"Giờ đành phải đợi Tư Tuệ tra trong camera giám sát, cô ấy sẽ có cách." Triệu Quân nói.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者