"Nhưng mà, giữa chúng đã xả ra nhiều chuyện như vậy, luôn có một khoảng không ngăn cách, cho dù Dạ Diễm thực sự yêu thương Thiên Vũ, bây giờ cũng khó có thể tái hợp lại với nhau." Lãnh Nhược Băng lo lắng nói, "Hơn nữa hôm nay Thiên Vũ đã đâm cậu ấy một dao, sau khi tỉnh dậy chắc chắn sẽ làm tổn thương Lam Thiên Vũ…"
"Sẽ không có." Dạ lão thái gia nói như đinh đóng cột, "Ta có thể cam đoan với cô, Dạ Diễm về sau sẽ không làm tổn thương Thiên Vũ, nếu nó còn dám làm vậy, ta sẽ cho cô mang Thiên Vũ đi ngay."
"Vậy ý của ông là….Bây giờ còn muốn cho Thiên Vũ ở lại chỗ đây? ? ?" Lãnh Nhược Băng kích động,
"Xin lỗi, tôi không đồng ý."
"Chúng là vợ chồng với nhau, nên phải ở cùng nhau." Giọng của Dạ lão thái gia trở nên nghiêm trọng, giải quyết sự việc, "Cho dù cô là mẹ của Thiên Vũ, cũng không có quyền chia rẽ bọn chúng."
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者