Người phục vụ nhỏ giọng nói thầm, xoa xoa huyệt Thái Dương của mình: "Lạ thật, trí nhớ của mình sao lại càng ngày càng kém thế này, ngay cả dáng vẻ của khách hàng cũng không nhớ nổi."
Đang lúc ngờ ngợ, hình như là đó là một người đàn ông vạm vỡ, dẫn theo con gái của mình tới thành phố Akita du lịch, một chút kỹ càng cũng không có, như là dáng dấp của người đàn ông này ra sao, trên người có bao nhiêu bắp thịt cũng không nhớ được.
Nhân viên phục vụ chậm rãi bước về phía một căn phòng, gõ cửa nói: "Xin hỏi ngài có cần dọn dẹp căn phòng một chút không?"
Một bóng người gây giơ xương chui ra từ trong khe cửa, nghi ngờ lắc đầu một cái: "Không cần."
"Vậy có cần đổi nước trong phòng không thưa ngài."
"Cũng không cần."
"Vậy được."
Đẩy một chiếc xe đẩy với các dụng cụ làm vệ sinh, người phục vụ gật đầu một cái, lại là một vị khách bớt phiền.
Nếu tất cả các vị khách đều như thì thật sự là bớt việc.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者