Ellen định thần để lắng nghe tiếng bên tai, nhưng lại không có âm thanh. Anh hít thở một hơi sâu, và rồi từ từ thở ra lời nói của mình, "Là do mình quá lo lắng, nên đã quá tưởng tượng?"
"Ellen." Giọng nói đó lại vang lên.
Lần này, âm thanh vang lên một chút. Nghe rất buồn, gần như cầu khẩn. Và được truyền đến từ một nơi xa xôi.
"Ellen."
Bốn phía trong gương, Ellen thấy gương mặt anh vô cùng nghiêm túc khác thường, nhưng cuối cùng anh cũng đã nghe rõ hướng âm thanh truyền đến, chính là đằng sau gương.
"Luna, là bạn sao?" Ellen thử đối diện với tấm gương hét lớn lên.
"Ellen! Bạn cuối cùng cũng nghe được ! » Giọng nói của Luna ngày càng rõ hơn. «
"Ellen, đi thẳng về phía trước, đánh bại chính mình, bạn có thể tới đây." Giọng nói của Luna lớn hơn rất nhiều, sau đó lại im lặng.
Mặc cho Ellen gọi như thế nào, giọng nói của Luna cũng không còn xuất hiện lại nữa.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者