Hàng thị oán trách nhìn Từ Tùng Nguyên, cái này còn có thể là giả sao.
Từ Tùng Nguyên vô cùng vui mừng, mặc dù bị thương, nhưng là trong họa có phúc. Ít nhất Lang Hoa chịu đứng ở đây nói chuyện với bọn họ, chỉ là Hàng thị nhiều năm không có thai, lại vào đúng lúc này... cũng không biết cơ thể có thể chống đỡ được không.
Từ Tùng Nguyên không khỏi dặn dò Hàng thị: "Bà mới có thai, đừng quá vất vả."
Hàng thị đỏ mặt gật đầu: "Lão gia cứ yên tâm!"
Từ Tùng Nguyên mới vừa thở phào nhẹ nhõm, bỗng nhiên lại nhớ tới câu nói của Lang Hoa trước khi ngất đi kia, trong lòng đập thịch một cái, lập tức nhìn Lang Hoa: "Lang Hoa, chuyện lúc trước con nói... Khởi Đường, đều là thật sao?"
Nếu lời đã nói ra rồi, thì không cần chữa lại nữa, Lang Hoa nói: "Là thật ạ."
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者