Lang Hoa hiểu Bùi Khởi Đường, hắn sẽ không để người ta lặng lẽ đối phó một người mù như nàng.
Cho nên dù việc kiếp trước đã không thể tra xét được nữa, nhưng nàng cũng sẽ không nghi ngờ Bùi Khởi Đường.
"Chỉ cần kiếp này huynh một lòng một ý với ta, không lừa gạt, không giấu giếm là được rồi." Lang Hoa hơi hơi vùng vẫy, muốn thoát ra khỏi lòng Bùi Khởi Đường.
Bùi Khởi Đường lại ôm chặt hơn: "Lang Hoa, nàng yên tâm, ta mãi mãi đều sẽ không lừa nàng."
"Ta còn có việc muốn nói với huynh," Mặt Lang Hoa vừa đỏ vừa nóng, đưa tay đẩy Bùi Khởi Đường, "Huynh đàng hoàng nào, chúng ta nói chuyện của Từ Sĩ Nguyên."
Lúc này Bùi Khởi Đường mới tiếc nuối buông tay ra.
Lang Hoa cảm giác được ánh mắt nóng rực đó của hắn, trái tim như bị nhấc lên, hít thở cũng dè dặt, trong đầu cũn như một mớ hỗn độn: "Huynh cách ta xa chút, chúng ta mới dễ nói chuyện."
Bùi Khởi Đường đứng lên cười lùi về sau mấy bước, ngồi trên ghế nhỏ bên cạnh.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者