Vân Nương không ngừng thút thít: "Người hãy cứu lấy mẹ con ta đi... mẹ con ta..."
Cả người Vân Nương nhìn đã có chút điên cuồng.
"Vân Nương," Tiêu ma ma nhắc nhở, "Người sinh một vị tiểu thư."
"Con gái." Vân Nương ôm lấy đầu, khóc càng hăng hơn.
Tiêu ma ma thở dài, nhìn về phía em bé: "Cũng không biết có thể nuôi được hay không, nhỏ như vậy chỉ sợ không biết bú sữa."
Hồ tiên sinh vuốt râu lắc đầu: "Khám chữa cho trẻ con không dùng châm được, không uống thuốc được, cũng chỉ có thể cố gắng nghe ý trời thôi."
Bà tử dỗ em bé đang khóc.
Trẻ con luôn vô tội.
Lang Hoa phân phó bà tử: "Tìm một vú em thử xem." Nếu như đã đi tới chỗ nàng, nàng cũng không thể giương mắt không quan tâm, nếu như có thể bú sữa bình thường, chưa biết chừng đứa trẻ còn có thể sống sót.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者