Cung Ngũ mong sao mình đừng gặp lại Công Tước đại nhân, dù sao thì người ngủ say như chết ở bên ngoài là cô, người nắm chặt cúc áo người ta không chịu buông ra cũng là cô, người lấy tay chọc vào rốn người ta cũng là cô, tóm lại người phạm sai lầm đúng là cô thật.
Cô quyết định sau này sẽ sống thật khiêm tốn.
Cô nhìn ngón trỏ của mình, chính cái ngón tay này đã chọc vào rốn Công Tước đại nhân, cảm giác thật đáng xấu hổ. Nhưng dù sao cũng đã đắc tội người ta rồi, thật hối hận vì lúc đó không nhân cơ hội sờ thêm vài cái cho bõ.
Không thể tránh mặt mãi được, khi ăn cơm tối ở trang trại, hai người lại phải giáp mặt nhau. Dáng vẻ chật vật nhếch nhác buổi chiều đã biến mất, Công Tước đại nhân lại khôi phục lại sự lịch lãm trầm ổn vốn có. Cung Ngũ tắm rửa sạch sẽ, mặc quần áo thơm phức, nhưng lần này khi hai người đối mặt nhau thì lại nhanh chóng tránh né
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者