Cuối cùng, Quý Miên Miên cũng phản ứng lại kịp, tim đập thịch một cái, lập tức xông vào nhà vệ sinh, nhưng trong đó... không còn một bóng người.
Quý Miên Miên lúc ấy liền hoảng hốt, hai chân suýt thì quỳ xuống đất, tay cô vẫn đang run lên.
"Hỏng rồi... Không có người, làm sao bây giờ, trong nhà vệ sinh... không có ai cả... không thấy chị ấy đâu nữa rồi..."
Cô có to gan hơn nữa, thì cũng chỉ là một cô gái bình thường.
Yến Thanh Ti là vốn bầu trời của cô, giờ bỗng không thấy Yến Thanh Ti đâu, cô sẽ cảm thấy như mất hết sự chống đỡ, hoảng đến nỗi không biết gì nữa.
Bên kia đầu dây, Diệp Thiều Quang tức khắc sầm mặt xuống, cuối cùng thì Yến Thanh Ti vẫn xảy ra chuyện.
Điện thoại truyền đến tiếng khóc của Quý Miên Miên, Diệp Thiều Quang nói: "Cô đừng vội, tôi đang trên đường lái xe tới rồi."
Quý Miên Miên hoảng loạn không thôi, tay cũng không biết nên đặt vào đâu.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者