Dưới sân khấu, chị Mạch không ngừng cổ vũ Yến Thanh Ti: "Đừng căng thẳng, lên sân khấu chỉ cần cười là được, em cần phải tự tin với gương mặt mình... Em đẹp lắm... những câu đám phóng viên có thể hỏi tới chị đều đã nói qua với em rồi, em chỉ cần dựa theo những gì chị dặn là được..."
Yến Thanh Ti nhìn hình bóng mình phản chiếu trong gương, cong môi nói: "Em có gì mà căng thẳng chứ? Đợi lâu như vậy rồi, cuối cùng cũng đợi đến ngày này, em sẽ không làm hỏng cơ hội lần này đâu. Ngược lại thì... chị, trên trán chị toàn là mồ hồi nè."
Chị Mạch đưa tay lên lau: "Chị căng thẳng hộ em thôi mà, em chưa bao giờ tiếp xúc trực tiếp với truyền thông, lần đầu tiên đã khoa trương như vậy... chị lại không thể cùng lên."
Yến Thanh Ti nhìn thẳng vào mắt chị: "Chị quen em lâu như vậy rồi, đã thấy em sợ cái gì chưa?"
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者