Nhạc Thính Phong khẽ nhướn đuôi mày, ngả ngớn nói: "Nói cứ như em là yêu tinh thực thụ ấy, em có thể ăn được tôi sao?"
Yến Thanh Ti nhếch khóe môi, chậm rãi nói: "Đúng thế, tôi chính là hồ ly tinh, chuyên môn đi... ăn thịt đàn ông, nhất là loại người như anh."
"Như thế thì càng phải lên xe, tôi thích bị hồ ly tinh ăn thịt."
Yến Thanh Ti vừa nghe là biết Nhạc Thính Phong tính dây dưa đến cùng với cô. Cô gật đầu, bóp chặt cổ Nhạc Thính Phong, cười nói: "Muốn chết lắm đúng không?"
Vẻ mặt Nhạc Thính Phong vẫn rất thong dong không chút sợ hãi: "Em dám không?"
Giây tiếp theo đã thấy Yến Thanh Ti leo lên xe.
"Anh đã cam tâm tình nguyện, vậy tôi sẽ thành toàn cho anh."
Nhạc Thính Phong thấy Yến Thanh Ti không có thắt dây an toàn, cũng không nhắc nhở, chỉ hỏi: "Đi chỗ nào?"
Bây giờ đã là nửa đêm, nhưng tinh thần Nhạc Thính Phong vẫn khá sảng khoái.
Yến Thanh Ti liếc anh một cái: "Nếu là đi giết người, đương nhiên là chỗ cũ."
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者