Tiểu Tịnh Trần bị treo ở trên cây, chân không đạp được tới thân cây, tay thì không với tới cành cây. Hoàn toàn là trên không chạm trời, dưới không chạm đất. Lại không có vòng trọng lực nặng cân kia, muốn dùng lực mạnh để kéo đứt cành cây cũng biến thành ảo tưởng rồi.
Tiểu Tịnh Trần xụ miệng, hai mắt âm thầm ngấn lệ - Ba ơi, cứu con!
Nhưng thật đáng tiếc, xung quanh yên tĩnh đến tiếng chim hót cũng không có. Bầu không khí tĩnh mịch đến đáng sợ.
Đột nhiên, phía dưới truyền đến tiếng ma sát lầy lội mà thong thả. Tiểu Tịnh Trần cố sức cúi đầu, nhìn thấy dưới tán cây có một bãi bùn lầy ảm đạm, nước bùn cuồn cuộn nổi bong bóng, một con cá sấu mỏ vịt to lớn đang chậm rãi chui lên.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者