Lục Minh từ từ nghiêng đầu qua nhìn Cảnh Y Nhân, cô đang ngủ rất say, khuôn mặt xinh đẹp với làn da trắng nõn mịn màng đang ở ngay trước mặt anh, khoảng cách gần tới mức anh chỉ cần hơi nhấc môi lên đã có thể hôn được cô rồi.
"…" Đôi mắt sâu thẳm của Lục Minh chăm chú nhìn cô hồi lâu, hầu kết trượt lên trượt xuống.
Một lúc lâu sau, giống như đã quyết định điều gì, anh quả quyết nhắm mắt lại, hất tay, đá chân của cô ra, xoay lưng lại đối mặt với cô.
Lực Lục Minh dùng có hơi mạnh, Cảnh Y Nhân bị vung ra như vậy thì tỉnh lại.
Cảnh Y Nhân mờ mịt không hiểu gì dụi dụi đôi mắt đang mơ màng.
Một lúc sau vẫn chưa tỉnh táo lại được, cô đờ đẫn nhìn bóng lưng của Lục Minh và cảnh vật xa lạ xung quanh.
Chờ khi tỉnh táo lại, trong nháy mắt cô giật mình, theo bản năng ngồi bật dậy, vén luôn chăn lên nhìn.
Cô nhìn thấy y phục của cô vẫn còn nguyên vẹn, còn người đàn ông ở trần nửa thân trên đang nằm kia lại không hề cử động, quay lưng về phía cô.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者