Nghĩ tới Yêu Nguyệt, Yêu Nghiệt chớp chớp mắt nguy hiểm, vội vàng ra ngoài, từ trong tay áo lấy ra một con ốc biển. Con ốc biển đó bị hắn đụng vào liền bắt đầu phát sáng lấp lánh. Hình ảnh phản chiếu dưới đáy biển giống như hình chiếu hội tụ lại, chẳng mấy chốc một người đàn ông có sáu phần giống với Yêu Nghiệt hiện ra.
Nam nhân đó so với Yêu Nghiệt ôn hòa hơn, trên đầu có thêm một cái sừng rồng màu nâu. Nhìn thấy Yêu Nghiệt, hắn rất vui mừng hô lên một tiếng "Tiểu Cửu".
"Thất ca, đã lâu không gặp."
"Tiểu Cửu, hơn một ngàn năm nay đệ đã ở đâu vậy? Mẫu hậu cả ngày nhắc tới đệ, tại sao không về thăm?"
Yêu Nghiệt chau mày, "Ca, huynh cũng biết mà, đệ sớm đã đoạn tuyệt quan hệ với ông ta rồi. Đông Hải, có chết đệ cũng sẽ không quay về nữa. Sức khỏe mẫu hậu ra sao rồi?"
"Không tốt lắm."
"Có chuyện gì sao? Ông già đó không tốt với mẫu hậu sao?"
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者