Vừa rồi cậu chỉ lo hoảng hốt chuyện sư thúc bị yêu mê hoặc, cũng chưa phát hiện dung mạo sư thúc có thay đổi thật lớn. Lúc này nhìn rõ, sáng đến bóng loáng, quả thực như thay một tầng da.
Đậu Đậu được khen nhưng lại không vui vẻ. Sau tẩy tủy, tuy rằng cô trắng ra không ít, nhưng vết sẹo trên mặt vẫn không biến mất. Nhưng đây đã tiến bộ rất lớn rồi, ít nhất sẽ không có người nói cô xấu nữa. Đáng tiếc, so với kiếp trước vẫn kém một trời một vực. Đậu Đậu buồn bực một chút, lấy túi đi tính tiền.
Diệp Tinh Trạch tẩy tủy, không phải chỉ quan tâm tư chất mà còn phải quan tâm tâm pháp nữa. Thật không biết cậu ở núi Đạo Vương vài năm kia để làm gì? Các sư huynh đệ khác học cái gì không học cái gì, cũng không chú ý một chút hay sao? Phàm là người thông minh một chút, cũng không đến mức ngay cả linh lực là gì cũng không biết chứ?
Thanh toán xong, Đậu Đậu cầm bút viết Đạo Vương tâm pháp. Không nhiều lắm, cũng chỉ hai trăm chữ.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者