"Đúng thế, cứ như vậy mãi, há chẳng phải chúng ta đã tỏ ra mình sợ nước Chu bọn họ sao?"
"Giặc Chu tưởng nước Đại Sở chúng ta là nơi nào cơ chứ?"
"Đúng vậy, tuyệt đối không được."
"Xin hoàng thượng hay suy xét kĩ!"
Sắc mặt Sở Hồng trầm xuống, lạnh lùng nhìn xuống bọn họ. Âm thanh của mọi người nhỏ dần, cuối cùng không ai dám nói bậy nói bạ nữa.
Sở Hồng nhìn Tĩnh vương: "Vương thúc nói lý do thử xem."
Tĩnh vương nặng nề ngẩng đầu: "Ba điều kiện của hoàng đế nước Chu, điều thứ nhất bắt chúng ta cắt đất nhường cho chúng, chuyện này tuyệt đối không thể được."
Tất cả mọi người đều gật gù, Sở Hồng cùng gật đầu. Việc này tuyệt đối không thể xảy ra được.
"Hoàng đế nước Chu đã nói thẳng trực tiếp ý đồ của mình, vậy thì ông ta muốn được ăn cả ngã về không hay là trong đầu ông ta đã dự tính trước mọi việc cũng chẳng sao. Tóm lại, việc này đã nói rõ rằng, nước Chu không muốn tiếp tục hòa hảo với chúng ta nữa."
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者