Nhắc đến vị tiểu thư Vương gia này, Tiểu Lương Tử nghĩ tới liền chau mày, so với Đệ Ngũ tộc, thì Vương gia là cái thá gì chứ?
Nếu thiếu gia có khí phách, có bản lĩnh chèo chống được Đệ Ngũ gia, thì chỉ cần một lời của người, đừng nói là một mà cho dù là mười tiểu thư Vương gia, đảm bảo cũng sẽ ngay lập tức đến tận giường để sưởi ấm cho thiếu gia.
Nhưng... thiếu gia không muốn tranh giành, Đệ Ngũ gia lại chia năm xẻ bảy tranh đấu khốc liệt. Ngày trước, đám người kia ít nhiều còn kiêng nể lão thái gia, nên ngoài mặt cũng không ai dám làm khó thiếu gia, nhưng kể từ mùa đông năm ngoái, lão thái gia bị bệnh nằm liệt giường, thì không còn ai xem thiếu gia ra gì nữa.
Đệ Ngũ Hạo gật đầu, cười tủm tỉm: "Tiểu Lương Tử, Phân muội muội sẽ không vì lựa chọn y phục mà quên mất thời gian giống như lần trước nữa đâu, nàng nhất định sẽ đến."
Tiểu Lương Tử trợn trừng mắt bất lực nói: "Thiếu gia, chúng ta vẫn nên về thôi, tiểu thư Vương gia sẽ không đến đâu."
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者