Nếu không phải vì chú họ có ân oán với họ, vậy thì chỉ có thể liên quan tới con dao kỳ lạ kia thôi! Tôi chỉ nghìn lần hy vọng chú họ đừng vì "giết người" mà đi giết người!
Tôi đứng dậy nói với Bạch Kiện: "Đúng là tự sát, nhưng ai đã lấy hung khí đi thì tôi không rõ."
Anh ta nửa tin nửa ngờ nhìn tôi: "Thật hay giả vậy? Còn có chuyện cậu không biết cơ à?"
Tôi cười gượng: "Nói nhảm, anh nghĩ tôi là thần tiên à? Hơn nữa, sau khi Triệu Đắc Thắng chết, hung khí mới bị lấy đi, đương nhiên là tôi không nhìn thấy trong ký ức của anh ta rồi."
Tuy tôi có hơi chột dạ, nhưng vẫn dõng dạc hùng hồn. Bạch Kiện nghe thế thì không nói gì nữa, vội đi làm chuyện của mình. Giờ vụ án đã sáng tỏ nên cũng không còn cần hỗ trợ gì nữa, tôi và Đinh Nhất về trước.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者