Nhưng không ngờ lại chạm mắt với Tư Chính Đình, Trang Nại Nại lập tức bị ánh mắt của anh nhìn cho khiếp vía.
Nhìn anh, có vẻ… tâm trạng vẫn chưa tốt lên?
Cô nuốt nước miếng nhìn về phía tay anh, lập tức mở to mắt hỏi: "Ưm… anh… anh cầm điện thoại của em làm gì?"
Tư Chính Đình nhìn đôi mắt mở to của cô, không hiểu sao những lời chất vấn lại biến thành: "Tôi dùng một chút."
Dùng một chút?
Gọi cho trợ lý Quý Thần sao?
Nghĩ đến việc anh làm rơi điện thoại của mình, Trang Nại Nại liền gật đầu tỏ ra đã hiểu. Cô không dám ra ngoài nên lại rụt đầu về, lặng lẽ khép cửa phòng tắm lại.
Tư Chính Đình cầm điện thoại của cô, suy tư một chút rồi bấm một dãy số. Đang định gọi, cửa phòng tắm bỗng mở ra, giọng cô vang lên từ bên trong: "À…"
Đôi mắt đen như mực của Tư Chính Đình nhìn sang.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者