"Đây là tiếng chuông của Danh Sư Đường, dùng để yêu cầu tất cả các Danh Sư mau chóng tập hợp. Nhất định là có chuyện lớn xảy ra rồi!"
Sắc mặt Triệu Nhã trở nên rất căng thẳng.
Bình thường, Danh Sư Đường sẽ không đánh chuông tùy tiện. Nghe tiếng chuông gấp gáp như vậy, rõ ràng là đã có chuyện xảy ra.
"Đi qua xem thử trước. Nếu như thầy ở vương thành, chắc chắn cũng sẽ chạy tới đó..."
Triệu Nhã nhíu mày, lập tức gọi lại mấy người khác.
Tiếng chuông của Danh Sư Đường thường được dùng để tập hợp các Danh Sư. Nếu như thầy Liễu ấy thực sự là Trương sư, nghe được âm thanh này, chắc chắn cũng sẽ chạy tới.
"Được!"
Đám người Trịnh Dương gật đầu.
Mấy người đồng thời đi về phía Danh Sư Đường.
...
"Là tiếng chuông tập hợp khẩn cấp? Ai gõ vậy?"
Lúc này Khương đường chủ còn đang đứng ở ngoài cổng phủ đệ của Lâm gia, suy ngẫm thêm về bài giảng của Trương Huyền, nghe được tiếng chuông cũng không khỏi sững sờ.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者