"Ủa?"
Nghe thấy tiếng kêu thảng thốt đó, tộc trưởng Vương Hoằng vội vàng mở mắt ra.
Vừa nhìn thấy, thân thể của ông ấy cũng lập tức chao đảo, suýt nữa là ngất xỉu.
Như vầy có làm lố quá không?
Chỉ thấy trên võ đài, Lưu Dương vẫn đang vươn nắm đấm tới, sắc mặt không một chút biểu cảm, còn ở phía đối diện là Bạch Siêu đã vã mồ hôi ướt trán, ngã khuỵu xuống sàn đấu.
Nắm tay của cậu ta đã bị đánh gãy, vặn qua một bên y như bánh quẩy, hình như đã gặp phải lực va chạm cực mạnh.
"Chẳng phải ngươi… đã luyện Thiết Giáp Công sao? Gì mà yếu vậy?"
Thu nắm đấm lại, Lưu Dương hỏi lại Bạch Siêu.
Trước khi Triệu Nhã tỉ thí, Diêu Hàn đã điều tra tường tận về tình hình của đối thủ. Chuyện thằng cha này luyện Thiết Giáp Công, nắm đấm có thể biến thành bộ dạng của móng vuốt dã thú, cậu ta cũng đã biết trước rồi.
"Ngươi biết…"
Vẻ mặt của Bạch Siêu giống như đang gặp ma.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者