"Tiểu Hi Hi, cậu vậy mà... Chuyện lớn như vậy, sao trước kia cậu không nói với tớ?"
Lạc Thần Hi nói: "Chuyện này, cậu bảo tớ làm sao có thể nói với cậu đây? Lúc đầu tớ còn muốn quên hết những chuyện đó đi, cho nên căn bản là không hề muốn nhắc tới. Hơn nữa, trước kia tớ vẫn luôn cảm thấy không thể nào có người sẽ thích tớ. Tớ cũng không nên đi hại người khác. Không thể không sinh được con mà lợi dụng họ, dù sao, tớ tuyệt đối sẽ không kết hôn."
Sau chuyện bốn năm trước, cô đối với chuyện tình cảm nam nữ đã hết hi vọng.
Cô không còn cái gì nữa, còn có ai thích cô được chứ?
Chi bằng cứ vậy mà tạo dựng sự nghiệp của mình, kiếm tiền nhiều hơn, chỉ cần có thể phụng dưỡng tốt mẹ mình, để cho mẹ cô được khỏe mạnh trường thọ, cô cũng rất thỏa mãn rồi.
Nào biết được, về sau lại xảy ra nhiều chuyện như vậy.
Mỗi một chuyện, đều làm cô bất ngờ.
Phương Tử Thiến còn đắm chìm trong cảm xúc kinh ngạc.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者