Phó Thời Khâm đi cho Điềm Điềm và Hữu Hữu ăn cơm xong, lúc này mới đi phòng ăn để ăn cơm chiều.
Vừa bước phòng ăn liền ngửi được mùi thức ăn cho chó nồng nặc hơn mùi đồ ăn.
Anh trai nhà cậu ta đang tỉ mỉ lựa xương cá ra, lấy thịt bỏ vào trong chén Cố Vi Vi.
Cậu ta ngồi xuống nhìn thấy một con cá nấu chua ngọt chỉ còn một cái đầu và một bộ xương cá thật dài.
"Anh, em cũng muốn ăn cá."
Phó Hàn Tranh lạnh lùng liếc cậu ta một cái, "Ăn đầu cá đi."
Nói xong, lại bỏ một khối thịt cá đã được lừa hết xương vào trong chén của Cố Vi Vi.
Cố Vi Vi thỏa mãn kẹp lên đưa vào trong miệng, "Chú hai, đãi ngộ như vậy không phải ai cũng có thể có được."
Cô thích ăn cá, chỉ là không thích xương cá.
Nhưng mà, mỗi lần ăn cùng với Phó Hàn Tranh, việc ăn cá lại trở nên rất dễ dàng.
Phó Thời Khâm tủi thân kẹp đầu cá, thầm ói ra một câu.
"Trọng sắc khinh đệ."
"Cậu nói cái gì?" Phó Hàn Tranh lạnh giọng hỏi.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者