Kết quả đo nhiệt độ là Cố Vi Vi thật sự bị sốt.
Phó Hàn Tranh đem cho cô một cốc nước ấm, sau đó lại giục Hà Trì nghĩ cách giúp cô hạ sốt.
Hà Trì lật qua lật lại mấy loại thuốc cảm cúm trên bàn, bực mình.
"Cảm vặt như vậy, chỉ cần uống thuốc rồi nghỉ ngơi một, hai ngày là được rồi, anh kéo tôi đến đây để làm gì chứ?"
Xin anh đấy, tôi là bác sĩ cầm dao phẫu thuật cứu người chứ không phải là bác sĩ chữa cảm vặt.
"Đợi đó, ba tiếng nữa mà cô ấy còn chưa hạ sốt thì anh tự xem mà xử lý." Phó Hàn Tranh nói.
Hà Trì tức giận đến nỗi đi đi lại lại trong phòng, "Lão đại, giải thưởng luận văn lần này tôi đã chuẩn bị sốt bốn năm rồi, lại còn bỏ một số tiền lớn ra để mua bộ đồ này đi lĩnh giải nữa, chỉ vì bạn gái anh bị cảm vặt mà anh làm lỡ chuyện lớn như vậy của tôi, lương tâm anh không day dứt sao?"
Nói xong hắn lại thở dài một hơi.
Làm sao mà hắn lại quên, Phó Hàn Tranh là kẻ không có lương tâm chứ, đương nhiên là không cảm thấy day dứt rồi.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者