"Tế tư, thần điện, chinh chiến, cung tiễn, là quá khứ của ai. Tình yêu như lạc trong dòng người bất tận, em là hình ảnh chỉ thuộc về tôi…"*
(*) Trích bài 爱在西元前 - Châu Kiệt Luân.
Tiếng chuông điện thoại cài riêng cho Hoắc Thiệu Hằng vang lên, là một ca khúc có vẻ ít được chú ý nhất của sếp Châu, nhưng lời bài hát lại cực kì có ý nghĩa. Hơn nữa, Cố Niệm Chi rất thích ý cảnh mà bài hát thể hiện, cho nên sau khi cô và Hoắc Thiệu Hằng ở bên nhau, cô đã đặt nó làm nhạc chuông riêng cho Hoắc Thiệu Hằng.
Nghe thấy nhạc chuông du dương vang lên, tim Cố Niệm Chi đập thịch một cái, cô lấy điện thoại từ trong túi quần ra theo bản năng, ngón tay thon dài trắng nõn trượt nhẹ trên màn hình, ấn nhận cuộc gọi.
Bên kia không có tiếng gì.
Cố Niệm Chi đành phải cầm điện thoại nói lời xin lỗi Hà Chi Sơ, "Giáo sơ Hà, em ra ngoài nghe điện thoại chút."
"Nghe ở đây không được à?" Hà Chi Sơ nhíu mày hỏi một câu.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者