Cố Niệm Chi vội mở to mắt nhìn Hoắc Thiệu Hằng chằm chằm.
Đôi mắt to ướt át, long lanh nước giống như sắp khóc, lại mang theo cả một chút xấu hổ bất an giống như một quả non mơn mởn nhưng đã dần dần lộ ra vẻ quyến rũ của sự trưởng thành vậy.
Hoắc Thiệu Hằng hơi ngẩn ra, không kìm lòng nổi nâng gò má cô lên, cúi đầu xuống hôn cô.
Không giống với nụ hôn mãnh liệt như gió táp mưa sa lần trước, lần này anh vô cùng dịu dàng, nhẹ nhàng chạm môi mình vào đôi môi mềm mại đến khó tả của cô.
Anh nhẹ nhàng hôn tỉ mỉ, thận trọng từ trên xuống dưới một lần rồi mới hơi mở vành môi ra, ngậm lấy môi cô, mút nhẹ một cái.
Môi của Cố Niệm Chi cũng vì thế mà hơi sưng lên và tê xót. Cô đưa tay ra ôm eo Hoắc Thiệu Hằng, toàn thân mềm nhũn nằm gọn trong lòng anh, lòng tràn ngập sự kích động cảm nhận nụ hôn vô cùng tinh tế này.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者