Vừa nghe thấy đó là cướp biển, phản ứng đầu tiên của Cố Niệm Chi là nhìn về phía Ôn Thủ Ức: "Trợ giảng Ôn, rốt cuộc chuyện này là thế nào?!"
Ôn Thủ Ức vội vã đến bên mép tàu, nhìn ra xa. Chiếc ca nô màu trắng đang càng ngày càng đến gần hơn, dần nhìn rõ khuôn mặt hung ác của mấy người kia.
"Thôi hỏng rồi!" Ôn Thủ Ức bám vào mạn tàu, khuôn mặt đầy vẻ kinh ngạc: "Những vị khách tôi mời đâu? Đây rõ ràng là chiếc ca nô tôi đặt cho họ mà!"
Nếu những người trên ca nô không phải là những người cô ta mời, thì những vị khách kia đã đi đâu?
Cố Niệm Chi vẫn còn muốn nói điều gì đó, nhưng Triệu Lương Trạch đã giữ lấy cánh tay cô, kéo cô trở lại tầng ba nơi họ để đồ đạc.
Vào trong phòng, Triệu Lương Trạch lập tức vồ lấy điện thoại gọi và nhắn tin cho Hoắc Thiệu Hằng và Âm Thế Hùng.
Có một vài tiếng chuông đổ, nhưng không ai trả lời, sau đó tiếng nhạc vang lên, có người hát một vài câu hát.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者