"Pháp hạm à?"
Ánh mắt Vương Bảo Nhạc đầy vẻ nghi hoặc, sau khi đi lên nhìn kĩ hơn thì càng cảm thấy không đúng, con khỉ này rõ ràng chỉ là con rối, nhưng trong cơ thể nó lại có một tia sinh cơ.
Hơn nữa xét về mặt tu vi thì cũng không phải pháp hạm Linh Tiên, mà chỉ mới là cấp độ Luyện Khí yếu ớt.
"Xem ra đạo hữu chưa nghe qua tộc Trúc Viên này nhỉ?"
Ở một bên, lão giả với khuôn mặt lừ đừ dùng đôi mắt lé của mình để đánh giá Vương Bảo Nhạc. Sau đó, ông ta lấy ra một túi da thú đưa lên miệng hít một hơi, lúc này vẻ mặt của ông ta rõ ràng đã phấn khởi hơn một chút.
"Kính xin đạo hữu giải thích nghi hoặc."
Vẻ mặt Vương Bảo Nhạc vô cùng khiêm tốn, quay đầu ôm quyền với lão giả. Khi hắn vừa bước vào tiệm thì đã nhìn ra được, tuy rằng khuôn mặt lão giả này xấu xí, trông như héo rũ vì bệnh tật, nhưng hắn lại không thể nhìn ra tu vi của ông ta. Cho nên, một là do người này có bí bảo nào đó trên người, hai là do tu vi của ông ta cao hơn Vương Bảo Nhạc.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者