Hề Tam không nhịn được nhéo lấy thịt trên mặt mình, lẩm bẩm: "Tiểu thư, tiểu thư… Ý tiểu thư muốn nói là để bọn thuộc hạ định cư ở đây luôn hả? Linh khí ở nơi này so với núi Bảo của phái Thủy Nguyệt còn nồng đậm hơn… định… định cư sao?"
"Thế nào? Ngươi không muốn à?"
"Không… không! Không phải đâu! Sao thuộc hạ lại không muốn được chứ!" Hề Tam kích động đến nỗi ngay cả giọng nói cũng run run, "Tiểu thư, tiểu thư làm sao có thể tìm được một nơi như thế này vậy? Chúng ta vẫn còn đang ở trong núi Thương phải không? Một thánh địa như thế này, liệu... liệu đám tu sĩvõ giả kia có đến tranh đoạt với chúng ta không ạ?"
Hột Khê cười nhẹ, không chút để ý hướng về phía đám người đang kinh ngạc, thông báo một tin tức chấn động: "Nơi này chính là Thanh Mộc Cảnh, nơi an nhàn thoải mái nhất ở của Vực Phong Long, hiện giờ ta chính là chủ nhân của nơi đây, cả Vực Phong Long bao la rộng lớn này đều thuộc địa bàn của ta.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者