Nỗi căm hận nảy lên trong mắt Hàn Di Quân khiến Tiểu Miêu Miêu rùng mình.
"Đúng vậy, tao muốn hủy hoại mày đấy."
"Tiếc là bây giờ cô mới là người bị tôi đè dưới đất."
"Miêu Miêu, mày đừng đắc ý quá sớm."
Hàn Di Quân giơ hai cánh tay ra vung lên giữa không trung, Tiểu Miêu Miêu cũng không thèm đè tay cô ta lại.
Cô thích xem cảnh kẻ địch vùng vẫy mà lại không làm gì được.
"Hàn Di Quân, vừa rồi tôi còn định tha cho cô một mạng, nhưng nhìn dáng vẻ này của cô, tôi đã đổi ý rồi." Tiểu Miêu Miêu nói.
"Mày muốn làm gì?" Hàn Di Quân cảnh giác, trợn mắt lên nhìn Tiểu Miêu Miêu.
"Tất nhiên là lấy gậy ông đập lưng ông rồi. Vừa nãy cô làm gì với tôi, tôi sẽ trả lại cô như vậy."
Nói rồi, Tiểu Miêu Miêu bốc một nắm bùn lên, vỗ vào mặt Hàn Di Quân, động tác không hề do dự.
Cô mạnh tay xoa bùn đất trên mặt Hàn Di Quân.
"A a a… Miêu Miêu, tao phải giết mày."
Hàn Di Quân bên dưới gào thét như heo bị chọc tiết.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者