"Nhiều chuyện. Cứ mặc chúng đi." Cố Hạo Đình gắp một miếng thịt không xương trên bụng cá cho Tô Tiểu Miêu.
Tô Tiểu Miêu nhìn thoáng qua bát của Điểm Điểm và Thẩm Thủy Mạt, lo lắng nói: "Hai đứa còn chưa ăn cơm xong."
"Hiếm khi hai đứa hòa thuận như thế, không sao đâu." Cố Hạo Đình thản nhiên nói.
Tô Tiểu Miêu vẫn không yên lòng, cô đi tới gõ cửa phòng tắm.
"Suỵt, đừng lên tiếng." Điểm Điểm đặt ngón trỏ lên miệng, khẽ nói.
"Có chuyện gì hả mẹ?" Điểm Điểm hỏi.
Tô Tiểu Miêu xoay tay nắm cửa, phát hiện cửa bị chốt bên trong.
"Hai đứa có ăn cơm tối nữa không?" Tô Tiểu Miêu nghi ngờ hỏi.
"Không, mẹ ạ. Mẹ ra ngoài đi, lát nữa con ra." Điểm Điểm đáp.
"Các con ở bên trong làm gì đấy?" Tô Tiểu Miêu lo lắng, chỉ sợ hai đứa trẻ ở bên trong xảy ra chuyện gì.
"Không thể nói với người lớn được." Điểm Điểm nói.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者