"Cố Hạo Đình, có phải nhịn rất khó chịu không?" Giọng Duật Ngải truyền từ ngoài cửa vào.
"Duật Ngải?" Cố Hạo Đình nhíu mày, "Cô muốn làm gì?"
"Anh yêu Hoắc Vi Vũ như vậy, anh nói xem, anh ngủ với cô gái khác, mà còn với một con heo mập, Hoắc Vi Vũ vẫn sẽ thích anh sao? Ha ha ha ha." Duật Ngải cười biến thái vô cùng.
Cố Hạo Đình nhìn chằm chằm cánh cửa đã khóa, đôi mắt đỏ như máu, "Cô có bản lĩnh thì giết tôi đi."
"Để anh chết chẳng phải quá hời cho anh sao? Thuốc này có tác dụng tám tiếng, càng về sau càng khó chịu, anh sẽ xuất hiện ảo giác, nhìn ai cũng thành Hoắc Vi Vũ, bây giờ mới qua nửa tiếng thôi, anh cứ từ từ hưởng thụ." Duật Ngải đắc ý nói. Cô ta đang rất mong chờ tám tiếng sắp tới.
Tô Tiểu Miêu lo lắng nhìn về phía Cố Hạo Đình. Hắn nhìn chằm chằm cô như thể không màng sống chết, ra lệnh: "Giết tôi đi."
Sương mù trong mắt cô ngày càng dày lên. Thật ra Cố Hạo Đình đã sớm muốn chết rồi.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者