Hoắc Vi Vũ ra ngoài thì thấy Lâm Thừa Ân đứng trước xe, vẻ tuấn tú của cậu ta trở thành nét điểm xuyết bên ngoài tòa án.
Hoắc Vi Vũ cúi đầu, đi về phía cậu ta.
Lâm Thừa Ân nhoẻn miệng cười: "Ban nãy thấy em gây áp lực cho Trung tá Lý, buộc Cố Hạo Đình tuyên án tử hình, cảm giác dễ chịu ghê. Tiểu Vũ, em quyết định sáng suốt lắm."
Hoắc Vi Vũ nhún vai. Nếu cô nói Trung tá Lý là người của Tổng thống, nhất định Lâm Thừa Ân sẽ nghĩ là cô bị thần kinh.
"Thừa Ân, em muốn đến một nơi, tối nay sẽ qua thăm dì Lâm sau." Hoắc Vi Vũ thản nhiên nói.
Đúng lúc này, một chiếc xe đi tới, Trung tá Thượng mở cửa sổ ra rồi "Phì!" một tiếng.
Hoắc Vi Vũ không biết nói gì. Cô nhìn về phía chiếc xe, đối diện với ánh mắt lạnh lùng của Cố Hạo Đình, lòng hơi hồi hộp.
Bây giờ cô đang đứng cùng Lâm Thừa Ân, chắc chắn hắn sẽ hiểu lầm. Thế nhưng cô phải gặp Thừa Ân, vả lại cô cũng không nỡ cắt đứt quan hệ với mẹ Lâm vì bà đối xử với cô rất tốt.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者