"Lãnh đạo của cha Thừa Ân muốn gả con gái cho anh ấy, Tướng quân Mai làm mối chuyện này. Nếu Thừa Ân từ chối thì người gặp xui xẻo đầu tiên chính là cha anh ấy. Để tránh chuyện này xảy ra thì tôi phải đóng giả làm bạn gái của Thừa Ân." Hoắc Vi Vũ chịu không nổi, bèn nói hết ra.
"Ai giả làm bạn gái cậu ta mà chẳng được, sao cứ phải là em?" Cố Hạo Đình chau mày.
"Anh cũng thấy tình huống xảy ra ở Tòa án Quân sự rồi mà. Thừa Ân đối xử với tôi như thế, nếu tùy tiện tìm một người khác thì đám Tướng quân Mai sẽ không tin." Hoắc Vi Vũ bất đắc dĩ nói.
"Lâm Thừa Ân đối xử với em thế nào cơ?" Cố Hạo Đình hỏi dồn, đầu mày cau lại chứng tỏ hắn cực kỳ bực bội.
"Bọn họ cho rằng Thừa Ân thích tôi." Hoắc Vi Vũ bất lực.
"Cho rằng? Chẳng lẽ không đúng như vậy sao?" Cố Hạo Đình càng giận hơn.
"Xem đi, anh cũng cho là như thế còn gì. Cho nên chỉ có tôi giả bộ được thôi." Hoắc Vi Vũ cảm thấy cô đã nói hết những gì cần nói ra rồi.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者