Nụ hôn này thấm đượm tình cảm của hắn. Có áy náy, có xót xa, có yêu thương vô bờ, rồi lại khó xử. Một khi chạm vào bờ môi mềm ấy, hắn không muốn buông ra. Càng hôn càng sâu, càng hôn càng nồng cháy, càng hôn càng ham muốn. Cội nguồn khao khát căng cứng như muốn phá tan lớp vải quần. Còn hôn nữa thì hắn sợ sẽ không kiềm chế được bản thân.
Chẳng hiểu sao lần này ham muốn của hắn còn mãnh liệt hơn lúc trước rất nhiều. Phải dùng hết ý chí và sự tập trung hắn có thể mới dứt ra khỏi bờ môi đỏ mọng mời gọi của cô. Dẫu vậy, đôi mắt vẫn nhuốm màu ham muốn.
"Có thích tôi hôn em không?" Cố Hạo Đình khàn giọng hỏi.
Ban nãy cô bị hôn đến sắp không thở nổi. Từ con tim, lá phổi cho đến dòng máu trong người dường như đều muốn phản kháng nụ hôn của hắn, nhưng tiếc thay sức lực không đủ, chẳng đẩy hắn ra được.
"Không thích." Hoắc Vi Vũ bực bội đáp.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者