Thời Thiên Bắc đáp: "Dạ." Thèm quá đi mất, nhưng ba đã quy định rồi, một ngày chỉ được uống ba bình thôi.
Thời Cẩn nhìn đồng hồ: "Thiên Bắc, con có thứ gì muốn mang đi không?"
Thời Thiên Bắc nghĩ một chút: "Con mang Bác Mỹ theo được không ạ?"
"Được."
Thời Thiên Bắc nói cảm ơn ba xong vui vẻ đi lấy ba lô nhỏ chuyên dụng để mang chó đi. Thằng bé đặt Từ Bác Mỹ vào cẩn thận rồi đeo balo lên vai đi ra ngoài.
Có điều, cậu chỉ mới khoác được một lúc, ba cậu đã nói: "Đưa cho ba đi."
Thời Thiên Bắc gỡ balo xuống đưa cho ba mình.
Một tay Thời Cẩn xách chó, một tay dắt Thời Thiên Bắc.
Anh đi xe bảy chỗ, tính năng an toàn rất cao. Thời Cẩn mở cửa xe, đặt Thời Thiên Bắc lên ghế trẻ con. Thời Thiên Bắc tự cài dây an toàn, bàn tay nhỏ trắng nõn cũng giống hệt ba, vừa thon vừa đẹp, có điều, tay thằng bé không đủ khéo léo, làm thế nào cũng không cài được.
"Ba ơi, con không cài được."
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者