Một tiếng kêu gào bi phẫn truyền ra từ trong phòng: "Chu Đình, anh không xong với tôi đâu!"
Kỷ Yên Nhiên phải đi họp nên đã tắt máy.
Hàn Sâm nổi giận đùng đùng xông vào trạm dịch chuyển, đi thẳng vào thành bảo hộ: "Tên khốn kiếp Chu Đình kia, anh ra đây cho tôi."
"Sao thế đoàn trưởng?" Chu Đình chạy ra, thấy sắc mặt Hàn Sâm không đúng liền muốn xoay người chạy, nhưng đã bị Hàn Sâm đang tức giận chặn đường đi.
"Chu Đình, anh cảm thấy tôi cần cái công pháp chó má kia của anh sao? Thận của tôi không biết mạnh đến nhường nào đâu, nó đập mạnh đến mức tôi còn phải sợ đây..." Hàn Sâm nghiến răng ken két nhìn Chu Đình chằm chằm.
Chu Đình rùng mình một cái, vội vàng tươi cười nói: "Đoàn trưởng đừng kích động, anh nghe tôi nói, không phải như anh nghĩ đâu..."
"Anh nói xem tôi đang nghĩ gì?" Hàn Sâm hung dữ nhìn Chu Đình cứ như muốn ăn tươi nuốt sống hắn ta vậy.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者