Nhưng rời căn cứ cũng không có nghĩa là sau này họ không thể gặp lại, nhà họ Kiều cũng ở Los Angeles, nếu có cơ hội thỉnh thoảng họ có thể bữa cơm cùng nhau ăn ở bên ngoài cũng không sao.
Phong Lăng cũng không quá đa cảm, cô chỉ gật đầu.
"Tính cách của cô đúng là tẻ nhạt thật đấy." Kiều Phỉ thở dài một tiếng, đưa tay lên xoa mái tóc mềm mại của cô.
Thực ra, trước nay, Phong Lăng vẫn luôn rất cảm ơn sự chăm sóc của Kiều Phỉ đối với mình, nhưng cô không biết thể hiện như thế nào. Nhất là sau khi người khác đối tốt với cô, tuy cảm kích trong lòng nhưng cô không biết phải cảm tạ ra sao.
...
Buổi tối, khi Lệ Nam Hành trở về nhà, vừa vào cửa, anh đã nhìn thấy thảm trải sàn hơi thay đổi, dù nó đã được thu dọn ngăn nắp nhưng không giống như lúc anh ra ngoài, trên ghế sofa còn có đĩa trái cây, đồ đạc, vân vân.
"Chiều nay A K tới rồi hả?" Anh nhìn lướt qua vali hành lý trước cửa phòng ngủ.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者