"Đầu tiên… Sao Triệu Tây Nhã lại biết được thời gian mà tôi rời khỏi buổi tiệc? Lúc ấy, cô ta đã phải đi vào phòng ngủ của tôi rồi."
"Có đồng bọn, nếu không thì với thân phận ấy của Triệu Tây Nhã, không có thư mời, sao có thể trà trộn được vào đấy chứ?" Đường Xuyên phân tích.
"Đúng vậy, tôi cũng chắc chắn là có đồng lõa, bây giờ tôi muốn nói đến mục đích của họ."
"Mục đích, chẳng phải mục đích của họ là vu oan cho cậu à? Còn phải đoán nữa? Ngay cả thằng ngu cũng biết mà." Đường Xuyên khó hiểu nhìn Tô Ngự.
"Không, tôi cảm thấy không đơn giản như vậy."
"Cậu còn nhìn thấy sơ hở nào à?" Ngụy Liêu hỏi.
"Tôi cảm thấy nếu chỉ vì bôi xấu vu oan tôi thì họ phải nghĩ cách để dụ tôi vào trong biệt thư, làm vậy thì chẳng phải sẽ có thêm nhiều chứng cứ hơn à? Sao lại để tôi ra ngoài gặp Hoắc Miên? Hoắc Miên sẽ trở thành nhân chứng duy nhất về mặt thời gian cho tôi, chắc chắn cô ấy sẽ đứng ra làm chứng cho tôi."
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者