"Là một cô gái họ Triệu, rất giàu, tôi chỉ có thể nói vậy thôi…"
Ngư Tử hơi cắn môi, dường như đã phải dùng rất nhiều quyết tâm.
"À… Hóa ra là cô ta." Hoắc Miên bừng tỉnh hiểu ra.
"Thuốc giải?" Ngư Tử đưa tay ra.
Sau đó gã ta thấy Hoắc Miên lấy một bình thủy tinh nhỏ ra, cho đại ca của gã ta uống một hớp nước nhỏ.
"Uống thuốc giải rồi đấy, anh dẫn anh ta về tắm hơi rồi ngâm nước nóng xong thì sẽ trở lại bình thường."
"Sao tôi lại phải tin cô?" Ngư Tử phẫn nộ.
"Vì anh không còn lựa chọn nào khác… Muốn tin hay không thì tùy, chúc hai người may mắn vậy." Sau đó Hoắc Miên đẩy mạnh tên đại ca kia xuống xe. Ngư Tử lập tức chạy đến đỡ.
Hoắc Miên ngồi lên ghế lái, phóng xe đi…
Sau khi Hoắc Miên về đến nhà, việc đầu tiên cô làm là đi tắm nước nóng. Thật ra vừa nãy cô cũng sợ mất hết hồn vía. Nhưng trong tình huống như vậy, cô tuyệt đối không được hoảng loạn, nếu mà để đối thủ nhìn ra sơ hở là xong đời.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者