Hoắc Miên mặc kệ Tô Ngự, đón xe taxi đi.
Bởi vì sáng sớm được gặp Hoắc Miên, cho nên tâm trạng Tô Ngự rất tốt.
Sân golf.
Mấy cậu ấm dẫn bạn gái đến chơi golf, chỉ có Tô Ngự là đi một mình.
"Hiếm thấy cậu đi một mình. Làm sao vậy? Gần đây ăn chay à?" Hoắc Tư Khiêm cười khẽ.
"Đúng vậy, ăn mặn lâu rồi, cũng cần phải ăn kiêng." Tô Ngự cười.
"Tâm trạng không tệ nhỉ? Có thể khôi phục quan hệ hợp tác giữa hai nhà chúng ta chưa? Chúng ta cũng đâu thể dỗi với tiền được đúng không?" Trong lúc cười nói, Hoắc Tư Khiêm nhắc về chuyện hủy bỏ hợp tác.
Tô Ngự vuốt điện thoại, trả lời một cách thờ ơ: "Đợi khi nào cậu đá được cô em gái não tàn của cậu đi thì chúng ta lại nói chuyện hợp tác."
Hoắc Tư Khiêm nhún vai: "Tôi cũng biết là Hoắc Nghiên Nghiên làm chuyện ngu ngốc, mơ mộng leo lên giường của cậu."
"Có nhiều người muốn leo lên giường của tôi lắm, cô ta là cái thá gì chứ?" Tô Ngự giễu cợt.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者