Ngày hôm sau tỉnh giấc, Tịch Phi thấy rất sảng khoái, còn Thời Sênh lại hiếm có lúc nào yếu ớt như vậy, cả người chẳng có chút tinh thần nào cả.
Không có linh khí là không thể chiến đấu ba trăm trận trên giường, bình luận kém!
"Em khó chịu trong người à?" Tịch Phi lo lắng sờ trán cô.
Thời Sênh lắc đầu, "Không."
Cô vỗ vỗ vào mặt, vực dậy tinh thần, "Đi thôi, nhóm tâm thần đó vẫn đang đợi đấy."
Tịch Phi lo lắng cho Thời Sênh, cẩn thận đỡ lấy cô, "Đến muộn chút cũng không sao, bọn họ không có việc gì đâu, đợi được mà."
"Thế thì bất lịch sự quá."
Tịch Phi: "…" Em vẫn còn biết đến hai chữ lịch sự, thật là hiếm có.
Lúc Tịch Phi và Thời Sênh đi xuống, phòng khách đã chật cứng người, cô ba bà sáu đều đủ hết.
Sáng hôm nay, Thời Sênh phải mời trà những bề trên kỳ quặc hôm qua đã tặng cô và Tịch Phi một đống bao cao su đó.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者