webnovel

Đấng Du Ký Cửu Giai Giới

玄幻
連載 · 234.6K 流覽
  • 240 章
    內容
  • 評分
  • NO.200+
    鼎力相助
摘要

Đấng Tối Cao tự kiềm hãm sức mạnh bản thân để trải nghiệm cuộc sống ở những thế giới do Đấng Sáng Tạo tạo ra. Và đây là một trong số đó: Cửu Giai Giới. Đấng trọng sinh vào một thân phận đặc biệt, đó là một tên tu ma. Truyện có yếu tố bạo lực và tình dục, độc giả cân nhắc trước khi xem. "Nhất giai luyện cường thể, nhị giai sinh vũ hồn, tam giai khai tâm cảnh, tứ giai hiện chân thân, ngũ giai dụng thần thức, lục giai bành lĩnh vực, thất giai giải thiên cơ, bát giai biến hình thể, cửu giai hòa tự nhiên."

標籤
5 標籤
Chapter 1Đấng trọng sinh

Sau ba năm cô độc giữa bốn bức tường, thai nhi đã đủ lớn, Ly Ly với vóc dáng tựa hồ một thiếu nữ đang đau đớn quằn quại trên giường, mồ hôi túa ra thấm đẫm mái tóc xanh lam tuyệt đẹp, bết dính vào vầng trán. Tiếc thay căn phòng tăm tối này cách âm quá tốt, chẳng ai bên ngoài có thể nghe thấy. Mà dẫu vô tình nghe được đi chăng nữa, hiếm có ai đủ can đảm xông vào giúp đỡ nếu như không nhận được sự chấp thuận.

Những cơn đau âm ỉ, báo hiệu ngày sinh nở cận kề, đã xuất hiện từ vài hôm trước. Một thoáng yếu lòng, Ly Ly đã từng nghĩ đến việc tìm kiếm sự giúp đỡ. Nhưng rồi, ánh mắt lạnh lẽo, dò xét của đám cai ngục, những tiếng cười ghê rợn vọng lại từ những xà lim khác, và bản chất tàn độc của chốn Địa Ngục này lại hiện về, dập tắt mọi ý niệm mong manh ấy. Nơi đây, liệu có ai đáng để nàng tin tưởng giao phó sinh mạng của hài nhi? Hay sự xuất hiện của một sinh linh mới chỉ càng khơi dậy thú tính của những kẻ máu lạnh này? Nghĩ đến đứa con còn chưa thành hình trong bụng, một sinh linh vô tội có thể trở thành mục tiêu của những âm mưu đen tối, Ly Ly rùng mình. Nàng cắn chặt răng, quyết định rằng dù có phải trả giá đắt đến đâu, nàng cũng sẽ tự mình đối mặt, âm thầm chịu đựng, để bảo vệ giọt máu của mình.

Chỉ là, Ly Ly, một thiếu nữ chưa từng trải qua sóng gió thực sự, nào đâu thấu hiểu được sự tàn khốc của cơn đau vượt cạn. Nàng ngây thơ không biết rằng, nỗi thống khổ khi lâm bồn có thể sánh ngang với việc toàn thân xương cốt bị nghiền nát, rằng chỉ một chút sơ sẩy, một khoảnh khắc bất cẩn, cũng đủ để đẩy cả hai mẹ con vào cửa tử, không đường trở lại.

Sinh linh nhỏ bé trong nàng không ngoan ngoãn chờ đợi được chào đời bằng con đường thông thường, nó thật hấp tấp. Bằng một thứ sức mạnh quái thai, đứa trẻ lạnh lùng xé toạc bụng mẫu thân để chui ra.

Thứ cảm giác này, một người bẩm sinh cơ địa yếu đuối như Ly Ly há có thể chịu đựng nổi. Nàng rơi vào vô vọng rồi ngất đi khi còn chưa được thấy hình hài của thằng bé, chỉ vừa kịp lóe lên một chút tiếc nuối:

"Hài nhi, mẹ không thể gượng được nữa, mẹ xin lỗi!"

Vù.

Một luồng sát khí vô hình tựa như một cơn gió chết chóc bỗng lan tỏa khắp Địa Ngục, đến những cao thủ ngũ giai cũng phải rợn người.

Không lâu sau, Ly Ly dần dần khôi phục lại thần trí, tuy vậy cơ thể nàng lúc này đã hoàn toàn kiệt sức. Nàng cố gắng điều tiết hơi thở, mơ hồ nghĩ ngợi: "Ta liệu có còn sống?"

Ly Ly mơ hồ mở mắt, nhìn thấy ánh sáng mờ ảo nhàm chán từ ngọn đèn ma thạch phản chiếu trên trần, trong thoáng chốc còn tự hỏi bản thân đang làm gì.

Chợt bản năng người mẹ trỗi dậy, nàng vội gồng mình định thần, vừa rướn người ngó đầu xuống thì phát hiện có một đứa trẻ sơ sinh dễ thương đang nằm ngoan ngoãn ngậm chặt ti mình, hăng say bú sữa.

Bụng của nàng chẳng hiểu sao đã liền lại, thay vào đó là những vệt hoa văn đen tuyền hằn dọc khắp cơ thể và cũng chẳng còn sót lại tí huyết dịch nào ngoại trừ mấy vệt đã thấm đẫm trên ga giường.

Miệng đứa trẻ ngoài hôi mùi sữa ra còn thơm mùi máu.

Ly Ly dường như không kiềm được nỗi xúc động, giọt nước mắt của hạnh phúc sau bao năm cũng lăn dài trên gương mặt khả ái, nghẹn ngào thốt thành lời:

- Hài nhi, cuối cùng thì con cũng chịu chào đời!

.

.

Cửu Giai giới phân thành ba cõi, gọi là tam giới, bao gồm Thượng giới, Trung giới và Hạ giới.

Dù là nơi đâu thì cũng tồn tại những phàm nhân mang sức mạnh phi thường, được gọi là tu chân giả. Song song với đó, những loài sinh vật khác cũng được thiên địa ban cho sức mạnh vượt trội, tiến hóa trở thành yêu thú, thậm chí có thể hóa thành hình người, gọi là yêu nhân.

Ở Thượng giới, nơi hùng mạnh nhất trong tam giới, có ba đại thế lực nắm quyền. Phe tu tiên có Đỉnh Thần môn thiên uy, tu ma có Ma Sát giáo xưng bá, còn tu yêu có Cổ Động Yêu ngự trị.

.

Ly Ly là đứa con gái đầu lòng của ma vương Đồ Long Thiên nắm quyền tối cao Ma Sát giáo. Người mẹ quá cố của nàng là Ly Huyền, con gái rượu của Lạc Ma Sư, trưởng môn Ma La cốc, cũng là một tông môn tu ma có tiếng ở Thượng giới.

Ngày mà Ly Ly được sinh ra cũng là ngày Ly Huyền rời xa trần thế, chính vì lẽ đó, phụ thân thường lạnh nhạt với nàng. Lại bởi vì tính cách lẫn sức mạnh của Ly Ly khác hẳn so với cha mẹ, mặc dù mang trong mình dòng máu của ma vương nhưng nàng lại vô cùng nhân từ và có phần yếu đuối.

Lúc cảnh giới thăng lên nhị giai, nàng thậm chí không thể triệu hồi vũ hồn nên bị coi là nỗi ô uế của thế lực tu ma mạnh nhất Thượng giới.

Ly Ly không ưa máu tanh, tránh xa dục vọng nên dù đã gần bốn mươi tuổi, nàng vẫn chưa thể chạm tới tam giai, trong khi những đồng trang lứa với nàng đã đạt từ tứ giai trở lên.

Trên Thượng giới, ai ai cũng mỹ miều, nhan sắc của Ly Ly không ngoại lệ, thậm chí so ra còn hơn người khác một bậc. Nàng sở hữu một mái tóc xanh lam tuyệt đẹp được di truyền từ dòng họ bên ngoại. Tuy nhiên chắc do nàng kén "ăn" nên thân hình có chút nhỏ nhắn, mặc dù đã trưởng thành nhưng khéo chỉ cao bằng đứa trẻ mười bốn. Nếu bỏ qua tí "khuyết điểm" đó, dung mạo của nàng thừa sức khiến bao kẻ say mê, nhưng vì từ bé sống cùng đệ nhất mỹ nhân Mộng Dao nên nàng chẳng tự tin mấy về khía cạnh này.

Cuộc sống của nàng cũng không hẳn gian truân, vất vả, ít nhất với tư cách con gái của ma vương, không ai dám giở trò với nàng, chưa kể nàng còn có người ông ngoại hết mực cưng chiều.

Cứ nghĩ cuộc đời cứ thế bình thản trôi đi cho tới lúc thọ nguyên cạn kiệt, nhưng nào ngờ, một ngày nọ xuất hiện tin tức làm kinh động toàn Thượng giới, Ly Ly đã mang thai.

Đối với kẻ tu ma khác thì đây có thể là điều bình thường, thậm chí được coi là hỉ sự, tuy nhiên trường hợp người được phong là "tiên nữ tu ma" như Ly Ly thì ai cũng lấy làm lạ.

Mặc dù thực chất Ly Ly vẫn là xử nữ chưa hề vướng bụi trần nhưng trong bụng nàng lại chứa đựng một sinh linh bé nhỏ.

Nàng nói chưa từng rung động tình duyên thì liệu có ai tin. Mộng Dao cô nương, người thân cận với nàng nhất, cố gắng đứng ra làm chứng cho sự trong trắng của muội muội bằng đặc kỹ của Hợp Hoan tông nhưng cũng bị phớt lờ.

Những lời xì xào, bàn tán, những ánh mắt nghi kỵ, khinh miệt, những lời xỉ vả cay độc như dao cứa vào tim. Cuối cùng, dưới sức ép nặng nề của các trưởng lão trong giáo phái, những kẻ luôn muốn loại bỏ "cái gai trong mắt" là nàng, Ma Vương đã phải đích thân ra lệnh, giam nàng vào Địa Ngục này trong suốt mười năm ròng rã, mặc cho nàng tự sinh tự diệt.

Địa Ngục của Ma Sát Giáo, nơi đây không đơn thuần chỉ là một nhà tù giam giữ tội nhân, mà còn được xem như một lò luyện "dưỡng chất" khổng lồ cho những kẻ tu ma. Tình dục thác loạn, những màn tra tấn tàn bạo đến rợn người, những cuộc giết chóc đẫm máu diễn ra từng giờ, từng khắc. Với những kẻ cuồng tu, đây có thể được coi là thiên đường để hấp thụ oán khí, tà khí, bồi đắp cho ma công của chúng. Nhưng với một tâm hồn thuần khiết như Ly Ly, nơi này chính là địa ngục trần gian đúng nghĩa.

May mắn thay, có lẽ vì chút tình nghĩa phụ tử còn sót lại, hoặc vì một lý do nào đó không ai biết, nàng được biệt giam trong một căn phòng riêng biệt, tách khỏi những cảnh tượng hãi hùng, ghê tởm đó..

.

Khác hẳn với sự yếu đuối, mỏng manh của mẹ, hài nhi này vừa mới chào đời đã mang trong mình một luồng sức mạnh kinh người, tương đương với tu vi Nhị Giai của một tu ma giả trưởng thành. Một dòng ma khí thuần túy, bá đạo đến khó tin tỏa ra từ cơ thể bé nhỏ, khiến không khí xung quanh cũng phải ngưng đọng. Vũ hồn của nó cũng tự động hiện hình, một con Hắc Long uy mãnh cuộn mình giữa hư không, sát khí ngút trời, khiến vạn vật phải cúi đầu. Đôi mắt của đứa trẻ khi hé mở cũng vô cùng đặc biệt, chưa từng có bất kỳ ghi chép nào trong các cổ tịch cổ xưa: đồng tử đỏ rực như hai viên huyết ngọc, còn giác mạc và củng mạc lại mang một màu đen tuyền thăm thẳm, huyền bí, tựa như hai hố sâu không đáy, có thể hút trọn linh hồn của bất kỳ ai dám nhìn thẳng vào.

Tuy nhiên, đối với Ly Ly, dù như nào đi nữa thì đây vẫn là một đứa trẻ đáng yêu, nghe lời, nó chính là thiên thần bé nhỏ của riêng nàng.

- Hai má phúng phính này, con dễ thương quá à!!! Quý tử của mẹ!!!

Việc Ly Ly hạ sinh, những tồn tại dưới Địa Ngục đều phát giác nhưng tuyệt nhiên không một ai dám táy máy. Có kẻ đã mau chóng bẩm báo lên trên giáo phái nhưng ở phía đó vẫn chưa có động tĩnh gì.

Mặc dù đứa trẻ này là nguyên nhân khiến cuộc sống mấy năm nay của nàng biến thành địa ngục, nhưng nàng không hề trách móc hay ghét bỏ nó tí nào. Ngược lại nàng đã ngóng trông nó chào đời từng ngày, từng ngày một, mà tính ra nó cũng thuộc dạng lì lợm, trốn trong bụng mẹ tận ba năm.

Âu yếm hài nhi trong vòng tay, nàng cảm thấy mình đã sống lại lần hai, lần này báo hiệu một tương lai tràn đầy hạnh phúc, hoặc đó chỉ là do nàng tự huyễn mà thôi.

Vì sinh ra đã mồ côi mẹ nên Ly Ly không biết thực hiện thiên chức như nào, nàng đành tự dựa vào bản năng cả ngày chỉ biết cho con bú sữa rồi chơi đùa, bồng bế đứa trẻ nghịch ngợm trong một căn phòng với tứ bề vây kín được vài phiến đá ma thạch chiếu ánh hồng quang u ám. Cũng may, từ bé nàng được Mộng Dao cô nương nuôi dưỡng tận tình, nàng dùng những kiến thức đã học được truyền đạt lại cho đứa con của mình.

Nàng tập cho nó biết đi, biết nói, kể cho nó về những điều tốt đẹp mà nàng ấy đã gặp trong cuộc đời. Khoảng thời gian này đây, trong căn phòng ấy tràn ngập tiếng cười đùa hạnh phúc của hai mẹ con.

Ba tháng tuổi, đứa trẻ đã có thể tự mình lẫm chẫm bước đi. Bốn tháng tuổi, nó đã bập bẹ gọi được tiếng "mẹ" đầu tiên, khiến Ly Ly vui sướng đến rơi nước mắt. Khi vừa tròn một tuổi, vóc dáng của nó đã phát triển vượt trội, tương đương với một đứa trẻ năm tuổi bình thường. Thằng bé lớn nhanh như thổi, được nuôi dưỡng không chỉ bằng dòng sữa ngọt ngào mà còn cả tinh huyết của nàng. Nó bắt đầu tỏ ra tò mò về thế giới xung quanh, đôi mắt đen láy, thông minh thường xuyên nhìn chằm chằm vào cánh cửa đá nặng trịch, lạnh lẽo.

Thằng bé lớn nhanh như thổi, được nuôi dưỡng bởi sữa và cả máu của mẹ nó, bắt đầu xin xỏ được bước ra khỏi phòng giam chật hẹp ấy.

- Mẹ ơi, đằng sau cánh cửa là gì vậy mẹ?

Những lúc như vậy, Ly Ly thường chỉ ậm ừ cho qua chuyện, lòng rối như tơ vò. Nàng sợ hãi cái thế giới tàn nhẫn, khắc nghiệt bên ngoài kia, sợ phải dạy cho đứa con ngây thơ của mình về những mặt tối tăm, những điều ngang trái của cuộc đời, những thứ mà chính bản thân nàng cũng đang cố gắng trốn tránh từng ngày. Nàng chỉ ao ước một điều giản đơn, rằng sau khi hết hạn giam cầm, hai mẹ con sẽ cùng nhau trở về Ma La Cốc, sống một cuộc đời an yên, bình dị, tránh xa mọi thị phi, tranh đoạt.

.

Ly Ly là một người ghét máu tanh, nhưng sau khi sinh đứa trẻ ra, nó liên tục đòi "ăn", nàng sợ không đủ dưỡng chất để nuôi nó. Nếu như không có một viên huyết tinh thể cô nương lạ mặt dúi vào tay nàng khi nàng vừa vào Địa Ngục, khéo nàng còn chẳng thể tạm thời bình phục sau cơn thập tử nhất sinh kia.

Thế là mọi hôm khi con trai yên giấc, nàng lặng lẽ đi ra ngoài, tới xin những người cai quản Địa Ngục vài viên huyết tinh thể để bồi bổ, điều mà nàng chưa từng nghĩ sẽ phải làm trong đời.

Các cai ngục cũng không dám từ chối thỉnh cầu của nàng, bọn họ nhân cơ hội này hỏi thăm nàng về đứa nhỏ. Ly Ly biết nếu để lộ ra con trai mình bẩm sinh nhị giai thì chắc hẳn khoảng đời sau của nó sẽ bị ép phải bước lên con đường truy cầu quyền lực, hoặc tệ hơn là bị thủ tiêu bởi phe phái đối lập.

Ly Ly đành giả vờ kể với cai ngục rằng bẩm sinh đứa trẻ cũng yếu đuối như nàng, chẳng hề có đặc điểm gì nổi trội. Nhưng đã bao giờ một đứa trẻ yếu đuối cần dưỡng chất nhiều như vậy đâu, các cai ngục trong lòng nảy sinh nhiều nghi hoặc. Lại thêm cái lần Ly Ly hạ sinh, căn phòng phát ra một luồng tà khí kinh thiên động địa, thứ mà bọn họ lúc ấy chỉ nghĩ là do Địa Ngục vương thức giấc .

Mặc dù nhiều lần các cai ngục lén lút tiếp cận căn phòng bí ẩn đấy nhưng mãi vẫn không có thu hoạch thêm được gì. Ngoài các tầng tầng lớp lớp pháp trận và bùa chú bảo vệ, họ còn cảm nhận được một sự tồn tại đáng sợ ở bên trong.

Căn phòng cách âm tuyệt đối, ngăn cản thấu thị, ngoại trừ Ly Ly, không ai có thể tùy tiện mở khóa.

.

Êm đềm thêm hai năm trôi qua, đứa trẻ giờ đây đã sở hữu vóc dáng ngang với thiếu niên độ tuổi mười lăm. Cũng không biết là may mắn hay xui xẻo, đứa trẻ nhiều lần đạt tới nhị giai sơ kỳ viên mãn, nhưng không thể nào đột phá lên trung kỳ, ma khí lõi cứ tăng đến mức cực hạn rồi lại hạ xuống.

Một ngày nọ, khi hai mẹ con đang ngồi vẽ vời nguệch ngoạc ra giấy thì đứa trẻ bỗng ngẩng đầu, ngây ngô hỏi:

- Mẹ ơi, con gọi là gì vậy?

Ly Ly bỡ ngỡ đáp:

- Hả, con là hài nhi ngoan ngoãn của mẹ chứ là gì?

Dường như đó chẳng phải điều thằng bé mong muốn được hồi âm, nó lắc đầu nói:

- Không phải, ý con, cái này được gọi là cái bàn, cái kia là cái ghế, cái này là giường, cái hình này là con hạc. Thế còn con gọi là gì? Hay con gọi là con?

Vừa nói, nó vừa chỉ vào từng sự vật trong phòng và cả bức tranh.

Nàng im lặng suy nghĩ một lát rồi mỉm cười trả lời:

- Con tên là Ma Kim, còn mẹ tên là Ly Ly.

Nét mặt nó ngơ ngác:

- Tên?

Ly Ly ôn tồn giải thích:

- Tên là một cách chúng ta xưng hô với người khác, vì con là con của mẹ, nên con gọi ta là mẹ, nhưng với người khác, không sinh ra con, con xưng hô với họ bằng tên, mỗi người đều có một cái tên để phân biệt với người khác.

- Thế không có người nào tên là Ma Kim nữa hả mẹ?

- Ừm,... mẹ cũng không rõ, nhưng có một điều mẹ chắc chắn rằng, đây là Ma Kim duy nhất của mẹ.

- Thế còn cách xưng hô nào nữa không mẹ?

Cuộc trò chuyện hai mẹ con cứ thế tiếp nối cả buổi, đến khi Ma Kim gối đầu lên đùi của Ly Ly ngủ gục một cách ngon lành.

.

Ly Ly chợt lặng người đi. Một ký ức xa xăm, một giấc mộng kỳ lạ, gần như đã phai mờ theo năm tháng, bỗng dưng hiện về rõ mồn một trong tâm trí nàng. Đó là một giấc mộng đã thay đổi hoàn toàn vận mệnh của nàng, một giấc mộng đã đến với nàng ngay trước cái ngày định mệnh nàng phát hiện ra mình đang mang trong bụng một sinh linh bé nhỏ. 

Khi ấy, trong mơ, nàng thấy mình đang đứng giữa một không gian bao la, vô tận, toàn thân không một mảnh vải che thân. Xung quanh tứ bề là một biển mây trắng xóa, bồng bềnh, mềm mại tựa như lông vũ thượng hạng, khẽ khàng bao bọc lấy đôi chân trần của nàng, mang đến một cảm giác mát rượi, dễ chịu chứ không hề lạnh lẽo như tuyết trắng mùa đông. Không có mặt trời, cũng chẳng có tinh tú, nhưng toàn bộ không gian vẫn sáng bừng một cách kỳ ảo, tựa như ban ngày. Những cơn gió nhè nhẹ, thanh khiết lướt qua, mơn man mái tóc xanh lam của nàng, vén nhẹ những lọn tóc mai, đem lại cho nàng một cảm giác vô cùng chân thật, sống động.

Bất chợt, từ giữa hư không mờ ảo, một thiếu nữ tuyệt mỹ chậm rãi hiện ra, từng bước, từng bước thanh thoát tiến lại gần. Người ấy cũng không một mảnh lụa là che đậy thân thể ngọc ngà, hoàn mỹ. Mái tóc trắng bạc, dài như vô tận, tựa như một dòng thác ngân hà đổ xuống, tỏa ra một vẻ đẹp vừa thuần khiết, thánh thiện, lại vừa thần bí, ma mị, khiến người ta nếu không nhìn kỹ, rất dễ lầm tưởng người ấy với những áng mây trắng bồng bềnh xung quanh.

Ly Ly, dù cùng là phận nữ nhi, cũng bất giác cảm thấy say mê, đắm chìm trước nhan sắc siêu thực, thoát tục ấy. Trong lúc nàng còn đang ngẩn ngơ, chìm đắm trong vẻ đẹp không tì vết kia, mỹ nhân tóc trắng đã cất lên thanh âm, giọng nói trong trẻo, thanh tao như suối ngọc đầu nguồn, nhưng lại ẩn chứa một thứ uy quyền không thể kháng cự, khiến người nghe phải tuyệt đối tuân theo:

- Sau này, khi đứa trẻ trong bụng ngươi cất tiếng hỏi tên của nó, hãy đặt cho nó cái tên là Ma Kim. Và kể từ khoảnh khắc đó, hãy để cho nó làm bất cứ thứ gì nó muốn, đừng cố gắng ngăn cản hay trói buộc. Đó sẽ là điều tốt nhất cho cả hai mẹ con ngươi.

Ly Ly còn chưa kịp hiểu rõ ngọn ngành câu chuyện, vẫn còn đang mải mê ngắm nhìn dung nhan tuyệt thế khiến nhật nguyệt cũng phải lu mờ kia, thì giai nhân ấy đã bất ngờ cúi xuống, đặt lên đôi môi đang hé mở vì kinh ngạc của nàng một nụ hôn. Một cảm giác kỳ lạ, vừa mềm mại, ngọt ngào, lại vừa nóng bỏng, mãnh liệt, một luồng năng lượng tinh thuần, ấm áp tức thời chảy vào sâu trong cơ thể nàng, lan tỏa đến từng tế bào. Ngay sau đó, nàng bừng tỉnh giấc, thấy mình vẫn đang nằm trên chiếc giường quen thuộc, trong căn phòng lạnh lẽo, chăn ấm nệm êm, chỉ cảm thấy bụng dưới hơi cồn cào, khó chịu một cách lạ thường. Nàng đã quá ngại ngùng, xấu hổ, không dám đem chuyện tế nhị, hoang đường đó tâm sự với Mộng Dao tỷ tỷ, nào ngờ đâu chỉ qua một thời gian ngắn, bụng nàng lại ngày một lớn dần lên một cách khó hiểu.

Nàng thậm chí quên béng đi cái tên Ma Kim, mãi cho tới khi thằng bé chủ động hỏi thì nàng mới sực nhớ lại chuyện quá khứ.

.

Quay trở lại với thực tại, thấy con trai đang ngủ say, Ly Ly lại lẳng lặng một mình đi ra ngoài để hấp thụ huyết tinh thể. Nhưng khi nàng vừa mở cửa, một giọng nói từ phía sau lưng khiến nàng giật mình sởn cả gai ốc:

- Mẹ cho Ma Kim theo với được không?

你也許也喜歡

Tam Thốn Nhân Gian

Vương Bảo Nhạc – một thiếu niên xuất thân từ một gia đình trung lưu nhưng nuôi chí lớn trở thành Tổng thống Liên bang và vào học tại Học viện Phiêu Miễu. Nhờ chí khí, sự thông minh, chăm chỉ và liều lĩnh của mình cùng với việc nghiên cứu rất kĩ tự truyện quan lớn, Vương Bảo Nhạc từng bước leo lên những vị trí quan trọng và khẳng định được vị thế của mình mình trong bộ máy Liên bang. Giữa toan tính, âm mưu và bí mật của các thế lực khắp Liên bang cùng những bí ẩn của về cổ kiếm đồng xanh và vũ trụ trong kỷ Linh Nguyên, Vương Bảo Nhạc từng bước giác ngộ và âm thầm rèn luyện những duyên cơ của riêng mình. Có thể nói, Vương Bảo Nhạc tay không xây dựng cơ đồ, mặc sức mạnh và những âm mưu thâm hiểm, phức tạp, tranh đoạt của các thế lực lớn nhỏ trong khắp Liên bang. Trong quá trình đó, thông qua lời thách đố về một loại khí công chưa được xác thực do chị đẹp của thế giới mộng tưởng trong mặt nạ nói khoác, Vương Bảo Nhạc luyện được Minh Hỏa và vô tình trở thành minh tử của một môn phái bí ẩn đã biến mất từ lâu. Minh Hỏa này lại có liên quan mật thiết với hang thần binh của Sao Hỏa, nơi mà Vương Bảo Nhạc đang làm Thành chủ. Những bí mật về sự liên quan thần bí này sẽ được tìm ra thế nào và liệu Vương Bảo Nhạc có gặp nguy hiểm khi có liên quan tới môn phái bí ẩn kia? Mời độc giả cùng tìm câu trả lời trong những chương tiếp theo của Tam thốn nhân gian.

Er Gen · 玄幻
分數不夠
846 Chs
目錄
1 :Khi sinh ra đã phải tu ma!
2 :Tái sinh lại phải tu ma lần nữa.

評分

  • 全部評分
  • 寫作品質
  • 更新穩定度
  • 故事發展
  • 人物形象設計
  • 世界背景
評論
哇! 如果您現在填寫評論,您將會是第一個評論的人!

鼎力相助