Trở lại thế giới ba năm sau, khác với bầu không khí tưng bừng vui vẻ bên đó, Khai Tâm vừa vào game đã cảm nhận được bầu không khí nặng nề đang lan tràn trong phủ của Bách Hiểu Sanh.
Trước kia, trong Trung Nguyên, mỗi một nhân sĩ võ lâm đều coi chuyện được vào phủ của Bách Hiểu Sanh làm niềm vui và kiêu ngạo, cho rằng đây là biểu tượng cho thân phận và địa vị.
Nhưng sau khi Nhất Phẩm Đường khống chế kinh thành, ngay cả người của các bang phái trong kinh thành cũng không dám tới đây nữa. Đám đệ tử Chu Dịch của Bách Hiểu Sanh cũng đã bỏ đi rất nhiều, cả phủ trở nên lạnh lùng trống vắng. Sau khi lên mạng, Khai Tâm chỉ thấy một mình Bách Hiểu Sanh đang ngồi ở đình hóng mát, đàn bài hát mà hắn không biết tên.
"…"
Nhìn thấy cảnh này, Khai Tâm không nhịn được hít sâu một hơi, do dự một lát rồi vẫn cất bước vào trong đình.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com