Nhìn thấy vợ mình cúi đầu xuống, Mộ Du Thần cũng tự mình thở dài. Anh bối rối đưa tay vuốt ve đầu vợ rồi nhẹ nhàng kéo cô ấy vào lòng.
"Bây giờ em đã bao nhiêu tuổi rồi hả? Anh còn không dám nói lời nào với em nữa. Em phải sửa tật nóng tính này đi." Anh vừa ôm vợ vừa nói.
Tịch Hạ Dạ trả lời một cách bực tức và uất ức, "Em không có giận anh đâu."
"Được rồi, anh sẽ không tranh cãi với em thêm nữa. Nếu em đã cảm thấy nhẹ lòng rồi thì cứ vậy đi. Mau chỉn chu lại chút và giải quyết xong vấn đề của em đi. Anh sẽ dẫn em đi chơi cho thư thả nhé," Mộ Du Thần nói rồi xoa đầu vợ mình một lần nữa trước khi buông cô ấy ra. Anh quay ra và bước đến các kệ sách để tiếp tục sắp xếp.
Tịch Hạ Dạ nhìn theo dáng vẻ anh ta chăm chỉ sắp xếp sách. Cô vẫn còn cảm nhận được hơi ấm nhẹ từ tay chồng mình. Hạ Dạ đứng yên một chỗ trong một lúc khá lâu rồi mới bình thường lại và cũng không nói gì thêm. Cô ấy chỉ nhấc chân lên và bước về phía trước.
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com