Không ngờ đến việc cô đột nhiên mất tích khi họ đi shopping ngày hôm qua. Anh đã rất lo lắng nhưng sau đó thì cô lại quay lại với vẻ mặt khá bí ẩn.
"Cái này là quà cưới của em tặng anh. Em rất nghèo, nên…"
Khi anh nghe lời giải thích yếu ớt của cô thì anh không nhịn được bật cười. "Anh sẽ chuyển quyền quản lý tài sản cho em nắm giữ, bà xã à."
"Cái đó khác."
Cô nghiêm túc và bướng bỉnh nhìn anh. Đôi mắt lấp lánh của cô vẫn giữ được sự thơ ngây và trong veo chưa hề bị vấy bẩn bao giờ. Nhìn thấy cô như vậy thì đột nhiên Mộ Du Thần cảm thấy anh như trẻ trung hơn và đơn giản đi như ngày xưa. Mọi thứ gần như đơn giản hóa đi và bớt phức tạp hơn, giống như cô ấy vậy.
Thực sự anh đã nhặt được bảo bối rồi mà. Rõ ràng, cô ấy là người phụ nữ trưởng thành, có năng lực và công việc hoàn hảo trong công ty, vậy tại sao cô ấy trông như cô gái nhỏ đang lớn vậy chứ?
…
Hỗ trợ các tác giả và dịch giả yêu thích của bạn trong webnovel.com