webnovel

Chicago 1990

Một chàng trai người Trung Quốc trong lúc mơ hồ không rõ nguyên nhân đã xuyên không vào thân thể của cậu bé Alexandre Tống, một cậu trai mười lăm tuổi, mồ côi, sống nhờ nhà dì tại Chicago. Hoàn cảnh của thân thể mà Tống Á xuyên không cực kỳ bi thảm. Đầu tiên chính là nghèo đói, gia đình của dì hắn chủ yếu sống nhờ vào món tiền trợ cấp vốn dĩ vô cùng ít ỏi. Câu chuyện về những kẻ khi xuyên không không cần lo về vấn đề tài chính lại không hề xảy ra với hắn. Hiện tại, trong túi quần của hắn chỉ có ba đồng hai lăm xu, chỉ dám dùng để chuẩn bị cho tình huống khẩn cấp thì lấy ra gọi điện thoại công cộng. Nơi gia đình hắn ở là phía Nam thành phố Chicago, mảnh đất của sự nghèo khó, súng ống, thuốc phiện, bang phái, báo thù chém giết lẫn nhau. Tống Á cứ tưởng rằng hắn sẽ lớn lên trong những ngày tháng thiếu thốn đầy nguy hiểm như thế. Nhưng rồi đến một ngày hắn bỗng nhận được “thiên khải”. Bằng sự không ngoan, hắn đã sử dụng “thiên khải” để giúp mình trở nên nổi tiếng, đưa cả gia đình ra khỏi khu vực miền Nam Chicago và vươn lên, chiếm lĩnh toàn bộ thị trường âm nhạc nước Mỹ.

Tề Khả Hưu · Kỳ huyễn
Không đủ số lượng người đọc
698 Chs

Chương 88: Gánh tội thay

Biên tập viên: Nguyetmai

Giống như chuyện hắn đã nói với Dyle, mục tiêu trước mắt của công ty A+ Records là sản xuất "Remember The Name". Đầu tháng Hai, Dyle đã giải quyết xong bản phối điện tử, chế tạo ra bản nhạc đệm tương đối hoàn thiện.

 Cuối tuần, A+ Records đón một vị khách quý, đó chính là Michael Jordan và người đại diện của rất nhiều cầu thủ NBA, David Falke.

 Chính David Falke là người chủ động liên hệ với Tống Á. Lúc bàn chuyện hợp đồng, câu nói của Goodman đã làm cho Donova tức giận. Sau khi trở về từ Los Angeles, Donova đã cảnh cáo người đại diện hàng đầu của các cầu thủ, để ông ta 'đừng có vượt quyền'.

 Người bị tát vài cái vào mặt - David Falke không biết làm sao mình lại đắc tội với William Morris. Sau khi tìm hiểu nghe ngóng về mối quan hệ của bọn họ, ông ta đã tìm ra người khởi xướng lên chuyện này.

 "Ha ha ha…"

 Sau khi giải thích rõ hiểu lầm, vị khách nhỏ bé người Do Thái rất rộng lượng không so đo tính toán, "Nếu như tên tuổi của tôi có thể làm Donovan chủ động hạ giá, vậy bao nhiêu năm lăn lộn ở trong cái nghề này của tôi cũng đáng."

 "Chúng tôi rất ngưỡng mộ ông, cũng ngưỡng mộ Michael Jordan. Anh ấy chính là niềm kiêu hãnh của Chicago." Tống Á lấy lòng.

 "Đúng vậy, năm nay Bulls rất có lợi thế."

 Nói đến Jordan, David rất đắc ý, "Thực ra thưởng cuối năm của Jordan cũng không bằng thu nhập cuối năm của cậu."

 Mùa giải này lương của Michael Jordan là hai triệu năm trăm đô, thật ra cũng không cao bằng thu nhập của Tống Á, nếu như tính cả tiền bản quyền SBK sắp sửa kết toán.

 "Nhưng giá trị hình ảnh của Michael Jordan thì cao hơn tôi rất nhiều."

 Michael Jordan ký kết với Nike. Năm nay còn có tin đồn anh ta đang ký kết hợp đồng quảng cáo cho CocaCola, thu nhập từ quảng cáo vượt xa Tống Á. Hiện tại ngoài mấy nhãn hàng chưa lên truyền hình, căn bản chưa có công ty lớn nào tìm Hayden mời quảng cáo."

 "Cậu vẫn còn trẻ mà."

 David vỗ vai Tống Á an ủi.

 Sau đó Tống Á cùng Aiur và Dyle biểu diễn trước mặt Jordan để giới thiệu bài hát "Remember The Name".

 "Emmmmmm…"

 Khi bàn chuyện chính sự David cũng không vui vẻ như vậy nữa, tay ông ta đặt trên cằm trầm ngâm một lúc, "Có thể bỏ một số từ F*ck trong ca khúc được không?"

 "Đã giảm đến mức ít nhất có thể rồi ông David. Ông cũng biết đấy, nhạc Rap tôi viết cũng được tính là văn minh rồi. Remember the Name cũng là ca khúc thể hiện nội dung thuần khiết, mấy từ F*ck còn lại chỉ là ngữ khí mà thôi."

 Tống Á không định cắt đi các lời nói tục trong bài hát. Nếu không có những câu nói này bài hát sẽ không mất đi vị riêng của nó. Hơn nữa nhạc Rap mà quá thuần khiết thì sẽ bị những DJ người da đen chửi là đồ đàn bà, cũng không nhận được sự yêu thích của các thanh niên người da trắng. Những người da trắng cao tuổi vốn dĩ không biết nghe nhạc Rap, lấy lòng bọn họ cũng không có tác dụng gì.

 "Còn có một câu đó là 'He's a prick, he's a cook' thì sao?" David cũng không phải là người dễ lừa.

 "Đây chẳng qua là tôi tự châm chọc chính mình…"

 David khẽ lắc đầu, "Xin lỗi, hình ảnh của Jordan là tất cả đối với tôi."

 "Được thôi."

 Kết quả không ngoài dự đoán, Tống Á đưa tay ra, "Tôi hiểu ông, David."

 "Lần sau có cơ hội sẽ hợp tác."

 "Nhất định rồi."

 Tạm biệt nhau trong bầu không khí vô cùng thân thiện, Tống Á trở về phòng thu âm nhìn Dyle và Aiur nhún nhún vai. "Cũng tốt, không cần lao tâm khổ tứ nữa rồi, cứ thu âm theo nguyên bản của chúng ta là được."

 "Wow." Dyle và Aiur vỗ tay, đó cũng chính là những gì mà bọn họ mong muốn.

 Thu đến bảy giờ ba mươi phút tối, Big A tìm đến.

 "M* kiếp, tôi quên mất hôm nay là buổi tiệc chia tay Lowry Bé rồi." Khi quay lại phòng thu âm, Tống Á chửi thề.

 Lowry Bé bán đi biệt thự bên hồ ở Chicago, hôm nay bao phòng ở câu lạc bộ thoát y, mở tiệc chia tay bạn bè ở Chicago.

 Aiur đương nhiên không đi, Tống Á cùng Dyle mặc áo khoác vào rồi liền ra ngoài. Hai người lái ô tô một trước một sau đi theo Big A đi về nơi Lowry Bé tổ chức bữa tiệc.

 "Tiệc chia tay cái con mẹ gì, có mà lấy cớ để chè chén say sưa thì có. Dyle tí nữa đỡ rượu giùm tôi nhé."

 Đỗ xe ở bên ngoài, Tống Á thật sự không muốn đi vào. Từ sau khi hắn xuyên không đến đây, lần đầu tiên uống say cũng là ở cái quán bar này."

 "Cậu đừng có hy vọng gì ở tôi. Là một người da trắng, lát nữa tôi uống say rồi đi ngủ, có thể tránh đi nhiều phiền phức."

 Dyle đã chuẩn bị sẵn tinh thần đối phó.

 Hai người gượng cười bước xuống xe, cùng với Big A đi đến cửa chính. Họ phát hiện bên ngoài tụ tập một đám người, còn có đèn báo của cảnh sát đang phát sáng.

 "Ê ê ê, nhường đường, nhường đường, Big A giá lâm đây, còn có AAAAAAAPLUS!"

 Big A dắt theo các em trai dẹp đường theo kiểu băng đảng xã hội đen, "Hôm nay nơi này làm sao vậy…" Big A nhìn thấy Tony đang bị hai người cảnh sát da đen còng tay áp giải ra ngoài cửa.

 "WTH! To…" Anh ta rất cảnh giác không gọi hết tên của Tony, "Việc gì đang xảy ra vậy?" Anh ta lớn tiếng hướng về phía Tony hỏi thăm.

 "Em trai tôi đâu?" Tony hô.

 "Em ở đây!" Tống Á ở phía đằng sau, khi hắn nhìn thấy Tony thì cậu ta cũng đã bị cảnh sát áp giải lên xe rồi.

 "Tao không sao. Pablo đã mời luật sư rồi, đừng quá lo lắng cho tao!"

 Hai tên cảnh sát ấn Tony vào xe, cậu ta cố vươn cổ ra ngoài hét to lên với Tống Á.

 Tống Á lạnh lùng nhìn.

 "Đừng trách tao, không phải tao ra tay trước." Tony nói dứt câu liền bị cảnh sát đẩy vào trong xe, còi cảnh sát vang lên và chiếc xe rời đi.

 "Có ai biết đã xảy ra chuyện gì không?" Big A hỏi đám người xung quanh.

 "Hình như Lowry Bé đánh nhau với người khác." Có người trả lời.

 "Lowry Bé và Ống Giảm Thanh, đã bị chiếc xe đằng trước đưa đi rồi."

 "Hình như còn chuyện gì khác nữa."

 "Tôi không biết, một lúc sau, họ lại đưa Tony đi."

 "APLUS! Tony thật sự là anh trai của cậu sao?"

 "Hai người không giống nhau gì cả, cậu ta trắng hơn Tony rất nhiều…"

 "Người đại diện của Lowry Bé chắc vẫn ở bên trong, đi hỏi anh ta xem sao."

 Đám đông xôn xao mỗi người một câu.

 "F*CK!" Tống Á lao vào trong quán bar.

 "Ê ê! APLUS! Bình tĩnh!" Big A từ đằng sau kéo hắn lại.

 Trong quán bar là một mớ hỗn độn, rất nhiều các vũ nữ thoát y khoác áo khoác đang đứng xếp hàng viết bản tường trình.

 Tống Á đi vào bằng con đường mà lần trước Tony đã dẫn hắn đi qua.

 AK đang nói chuyện với một người đàn ông da trắng trông giống như ông chủ quán bar. Pablo quay lưng về phía bên ngoài, đang nói chuyện điện thoại.

 "Pablo! Lại xảy ra chuyện gì vậy?" Tống Á tiến lên quát Pablo.

 AK giữ hắn lại.

 "Đợi chút." Pablo lấy tay che phần dưới điện thoại, quay đầu lại "Không sao, chỉ là một chút xung đột nhỏ, Tony có thể gặp chút phiền phức, tôi sẽ giải quyết."

 Tống Á càng tức giận hơn, "F*CK! Lần trước tôi đã nói gì với ông, ông còn nhớ không? Đừng bao giờ để Tony gặp phiền phức!"

 "Bây giờ cậu có cãi nhau với tôi cũng không có tác dụng gì cả, tôi đang giải quyết vấn đề, được chứ?" Pablo chỉ vào điện thoại, lại nhìn AK một cái, sau đó quay người đi tiếp tục nói chuyện điện thoại.

 AK đẩy, Big A và Dyle kéo, ba người đưa Tống Á tìm một chiếc ghế dài ngồi xuống.

 "Chắc là sáng sớm mai có thể bảo lãnh người ra rồi, đợi đến lúc đó để Tony tự mình nói chuyện với cậu đi." AK khuyên nhủ.

 "AK, ai là người động thủ trước?" Tống Á nhìn AK chằm chằm.

 "Lowry." AK nhìn người cảnh sát đang ghi chép, nhỏ tiếng nói "Hôm nay Tony thật sự không có kích động. Cậu ta có nói với chúng tôi về lời cảnh cáo của cậu. Lần này không phải là lỗi của cậu ta."

 "Không phải lỗi của Tony thế sao lại bị người ta bắt đi? Hơn nữa Pablo còn nói anh ấy sẽ gặp phải phiền phức?"

 "Cái này có chút phức tạp, tên bị đánh kia cũng là người của chúng ta. Vốn chỉ là xung đột nhỏ sau khi uống rượu, tên kia cũng không có báo cảnh sát, không biết tên nào rảnh rỗi lại đi báo cho cảnh sát…"

 AK không trả lời vào vấn đề chính, chỉ bảo Tống Á tự mình đi hỏi Tony, "Cậu về trước đi, cậu bây giờ cũng được coi như là người của công chúng rồi, có mặt ở đây vào lúc này mà bị phóng viên chụp được cũng không tốt. Pablo đã mời luật sư tốt nhất rồi, mọi chuyện sẽ ổn thôi."

 "Quản chặt Lowry, đừng để anh ta đem lại phiền phức cho anh trai tôi." Tống Á đưa ra lời cảnh cáo, cùng với Big A rời khỏi chỗ này. Lúc đi đến cửa, hắn dùng cánh tay huých nhẹ Big A "Giúp tôi đi nghe ngóng sự thật."

 "Đã rõ." Big A bàn bạc với hai tên đàn em, cả ba chia nhau hoà vào đám đông để nghe ngóng.

 Tống Á vào trong xe ngồi đợi, nửa tiếng sau liền có tin tức mà hắn mong đợi.

 "Đầu tiên là đánh nhau, sau đó nhân viên cảnh sát đến, bọn họ phát hiện được dưới ghế mà Lowry Bé ngồi có một khẩu súng, sau đó Tony liền nhận là của mình, chuyện chỉ có vậy thôi." Big A nói.

 "'Chỉ' vậy thôi?"

 Tống Á cảm thấy bản thân sắp bị tức chết rồi. Tony nhận súng là của mình, ngay giữa đất Chicago cấm súng, đúng, không sai, Chicago từ những năm tám mươi đã bắt đầu cấm súng rồi, không thể nào có chuyện Tony nhận súng là của mình mà lại là chuyện nhỏ được.

 "Bình tĩnh! APLUS…"

 Big A vẫn đang khuyên hắn, "Tony là tùy tùng của Lowry Bé, đây là việc mà cậu ta nên làm. Lần trước Tony có nói với tôi, bọn họ rút thăm để thay nhau gánh tội cho Lowry… Tony rút được cái thứ nhất."

 "Còn có cả việc này nữa sao?" Tống Á thật sự không thể hiểu được văn hoá tùy tùng này.

 "Nếu không như vậy thì còn như thế nào nữa? Bọn họ ăn của Lowry, uống cũng của Lowry…"

 Big A chỉ chỉ Dyle, "Có lẽ cậu cũng để Dyle và Aiur rút thăm trước đi, có chuẩn bị trước vẫn tốt hơn đấy."

 "BULLSH*T! Tôi không chơi cái trò ấy!" Tống Á mắng.