webnovel

Chicago 1990

Một chàng trai người Trung Quốc trong lúc mơ hồ không rõ nguyên nhân đã xuyên không vào thân thể của cậu bé Alexandre Tống, một cậu trai mười lăm tuổi, mồ côi, sống nhờ nhà dì tại Chicago. Hoàn cảnh của thân thể mà Tống Á xuyên không cực kỳ bi thảm. Đầu tiên chính là nghèo đói, gia đình của dì hắn chủ yếu sống nhờ vào món tiền trợ cấp vốn dĩ vô cùng ít ỏi. Câu chuyện về những kẻ khi xuyên không không cần lo về vấn đề tài chính lại không hề xảy ra với hắn. Hiện tại, trong túi quần của hắn chỉ có ba đồng hai lăm xu, chỉ dám dùng để chuẩn bị cho tình huống khẩn cấp thì lấy ra gọi điện thoại công cộng. Nơi gia đình hắn ở là phía Nam thành phố Chicago, mảnh đất của sự nghèo khó, súng ống, thuốc phiện, bang phái, báo thù chém giết lẫn nhau. Tống Á cứ tưởng rằng hắn sẽ lớn lên trong những ngày tháng thiếu thốn đầy nguy hiểm như thế. Nhưng rồi đến một ngày hắn bỗng nhận được “thiên khải”. Bằng sự không ngoan, hắn đã sử dụng “thiên khải” để giúp mình trở nên nổi tiếng, đưa cả gia đình ra khỏi khu vực miền Nam Chicago và vươn lên, chiếm lĩnh toàn bộ thị trường âm nhạc nước Mỹ.

Tề Khả Hưu · Kỳ huyễn
Không đủ số lượng người đọc
698 Chs

Chương 33: Mê hoặc

Biên tập viên: Nguyetmai

Buổi chiều ngày hôm sau, Tống Á vẫn nằm trên giường, bần thần nhìn lên trần nhà loang lổ. Hắn không hề muốn ăn, cũng chẳng buồn nhúc nhích.

Buổi sáng Ellie đã được Ống Giảm Thanh đón đi để tiếp tục quay MV, trong phòng chỉ còn lại một mình hắn.

Xuyên không tới đây đã hơn hai tháng, cuộc sống của hắn thường ở trong nhịp độ quá nhanh. Hắn đã nhận biết ở mức độ cao mọi vấn đề trong hoàn cảnh sống mới, ra sức học tập cũng như vắt hết trí óc để tối đa hóa lợi ích của "thiên khải", không ngừng bôn ba khắp nơi.

Bây giờ Tống Á mới có thể nghỉ ngơi một chút. Lần đầu tiên "thiên khải" đến, hắn đã lo sợ điều đó chỉ xảy ra một lần duy nhất. Thế rồi ngày hôm qua nó lại đến lần thứ hai, rốt cuộc hắn mới có cảm giác yên tâm, vì có lần thứ hai nhất định sẽ có lần thứ ba, thứ tư...

"Trang viên biệt thự, xã hội thượng lưu, cuộc sống xa hoa lãng phí được nhiều người chú ý, chỉ cần mình cố gắng...

Hơn nữa ở đây không có Aiur, rốt cuộc cũng có thể ngủ ngon giấc. Tống Á thầm nghĩ.

Ting ting ting...

Tiếng chuông điện thoại vang lên. Tống Á nhìn dãy số trên màn hình, quơ lấy điện thoại bên giường: "Xin chuyển máy đến..." Điện thoại của khách sạn giá rẻ không kết nối thẳng với bên ngoài, muốn gọi còn cần phải chuyển số điện thoại qua quầy tiếp tân.

"Này, tôi đã gặp Daniel."

Đầu dây bên kia vang lên giọng của Hayden. Ngày hôm qua Tống Á tiết lộ với anh ta rằng mình đã chuẩn bị tốt cho bài hát thứ hai. Sau khi thỏa thuận những quyết định có liên quan, anh ta vô cùng hăng hái đã bay thẳng đến New York để gặp Daniel.

"Cậu nên chuẩn bị tâm lý đi, Daniel phản đối để cho Milla hát bài này đấy. Anh ta có nhiều ý kiến với Milla lắm đấy." Hayden nói rất nhanh: "Daniel đề nghị một nữ ca sĩ khác đang làm dưới quyền anh ta hát bài này."

"Yêu cầu của tôi anh ta có đồng ý không?" Tống Á hỏi.

"Trên nguyên tắc anh ta đồng ý cho cậu sản xuất ca khúc này, nhưng phản đối việc Milla thử giọng..." Hayden trả lời: "Nhưng anh ta cũng không nói hết ý của mình với tôi. APLUS, trong lòng cậu hiểu rõ nhất, đây không phải là chuyện của một bài hát. Nếu như để Milla hát ca khúc của cậu thì SBK trong vòng một năm chắc chắn phải có kế hoạch phát hành album của Milla và ít nhất còn phải tạo ra cho cô ta thêm mười bài hát nữa. Theo SBK, Milla rất ngang ngược khó bảo, hơn nữa cô ta còn nhận đóng phim, quay quảng cáo, làm người mẫu nên đừng hy vọng cô ta có thể ngoan ngoãn chuyên tâm phối hợp một cách ăn ý."

"Thế còn việc phát hành mini album thì sao? Năm bài hát đưa vào một đĩa vinyl." Tống Á vẫn chưa từ bỏ ý định: "Mẹ cô ta nói với tôi rằng Milla vì giấc mơ âm nhạc mà đã từ bỏ rất nhiều cơ hội đóng phim và quảng cáo..."

"Có phải cậu bị cô ta mê hoặc rồi không?" Hayden hét lên trong điện thoại: "Sau khi cha mẹ cô ta đến Mỹ liền làm quản gia và người giúp việc cho một đạo diễn lớn giàu có. Lúc Milla chín tuổi, họ đã mượn tên tuổi của đạo diễn ấy để mang về các hợp đồng quảng cáo và sau đó là cả các cơ hội chụp ảnh cho cô ta. Mười một tuổi họ đưa cô ta vào giới người mẫu. Nhưng trong hai năm qua Milla không hề được các thương hiệu quảng cáo ưa chuộng nên bọn họ lại để cho cô ta sang Hollywood phát triển. Cô ta đến vai phụ hạng B cũng nhận, vai khách mời phim truyền hình cũng nhận. Daniel nói sáu tháng cuối năm nay cô ta còn phải đi quay phim, phần lớn nội dung vai diễn chính là ăn mặc mát mẻ đi qua đi lại ở bãi biển. Bây giờ cô ta mới chỉ mười lăm tuổi! Đối với loại cha mẹ xem con ruột của mình là cái cây hái ra tiền mà nói, cậu không thể tin bọn họ dù chỉ một chữ! Vả chăng lớn lên trong gia đình thực dụng như thế, tính cách của đứa trẻ có thể tốt sao?"

"Cái này..." Tống Á sững sờ.

"Qua điện thoại nói không rõ, hay là cậu đến New York gặp mặt nói chuyện với Daniel đi." Hayden đề nghị.

"Tôi không thể đi được đâu." Tống Á nói thẳng với Hayden: "Tôi sợ nếu gặp Daniel thì tôi càng yếu thế. Anh còn nhớ lần trước chúng ta ăn cơm với nhau không? Anh ta mở bài hát đó, nói mấy câu đã khiến tôi choáng váng rồi."

Hayden mỉm cười: "Biết vậy nhưng cậu vẫn phải đến, Daniel không khó khăn đến thế đâu. Tôi có cảm giác anh ta vẫn còn giữ kẽ, không muốn nói hết với tôi."

"Những lời mà anh vừa nói là ý của Daniel hết sao? Tôi cảm thấy lời của anh ta không thể hoàn toàn tin tưởng được. Một công ty lớn như SBK mà sau khi ký kết hợp đồng hai năm với Milla ngay cả đến một ca khúc cũng không chuẩn bị nổi cho cô ấy? Vậy thì cách làm bọn họ cũng chẳng chuyên nghiệp cho lắm..."

"Chết tiệt, cậu thật sự bị cô ta mê hoặc rồi!"

Đặt điện thoại xuống, Tống Á lại nằm lên giường. Ngày hôm qua hắn đúng là nghĩ như vậy, bởi vì khi Milla ký đĩa nhạc ở SBK, ai cũng cho rằng hợp tác với họ là lựa chọn duy nhất. Nhưng hôm nay hắn lại nhận được phản hồi từ SBK không muốn đưa ca khúc này cho Milla hát, vậy SBK còn có ý nghĩa gì đối với hắn cơ chứ? Nói một cách đơn giản, không có SBK thì hắn sẽ không thể tiếp cận Milla, mà không có Milla thì việc gì hắn phải chọn SBK.

"Nếu không phải vì Michelle yêu cầu thời gian về ca khúc được ra mắt, nhất định mình sẽ tự lập ra một công ty nhạc. Chẳng phải lão Joe cũng có hai ba công ty nhỏ hay sao? Lúc thu âm bài hát ông ta cũng có thể tìm được rất nhiều nhạc sĩ bên ngoài để thuê. Chuyện này không được phép chậm trễ." Tuy trong đầu hắn đã nảy ra chủ ý này, nhưng rất nhanh sau đó lại nghĩ đến vấn đề khác. Nếu chơi nhạc ở đây, hắn không thể thoát khỏi ảnh hưởng của các phe phái ở phía Nam Chicago trong khi nếu di chuyển đến phía Bắc thì giá thành của sản phẩm lại quá cao, thật là một vấn đề nan giải.

"Tiền lợi nhuận nhiều hơn nữa cũng không đủ để đầu tư..." Hắn thầm than thở trong lòng, tuy nhiên trong phút chốc đã lấy lại được động lực. Tống Á liền ra khỏi giường, dọn dẹp sạch sẽ các đồ vật linh tinh ném ở khắp nơi trong phòng sau đó hắn ra ngoài đi thẳng đến địa điểm quay MV.

Hôm nay là ngày thứ hai quay MV, cũng là ngày cuối cùng quay hình ở cửa hàng đồ cũ. Phần còn lại của MV sẽ được quay trong trường quay. Hai cô gái Ellie và Connie đang cố hết sức tập trung biểu diễn để nắm chắc cơ hội cuối cùng. Lão Joe nói rất đúng, các cô gái đều có mơ ước được làm minh tinh.

Lúc này, đoàn làm phim đã bắt đầu thu dọn các thiết bị.

Khi Ellie kết thúc biểu diễn, cô nhào vào lòng Tống Á: "Anh đến đón em về sao?"

"Về đâu?" Tống Á cười nhăn nhở.

Ellie vùi mặt vào áo khoác của hắn: "Đương nhiên là nơi ngày hôm qua chúng ta ở đấy."

"Em thật tinh quái..." Tống Á ôm cô, khẽ hôn lên trán một cái.

Kế tiếp là phần diễn của Milla. Máy quay chiếu vào tấm rèm vải của phòng thử đồ, trên người cô mặc áo tắm hai dây mát mẻ. Milla nhanh chóng vén rèm vải lên. Người quay phim lập tức đẩy máy quay đến gần, ống máy dừng lại trước mặt cô ta lần nữa. Nét mặt vui vẻ của cô ta rất chuyên nghiệp nhìn về phía máy quay, nụ cười xua tan đi nét chau giữa cặp lông mày của người thiếu nữ. Cô ta trông rất hấp dẫn với tóc dài màu nâu đỏ thêm một chút ánh vàng. Ánh mắt màu xanh kia như đá quý tinh khiết, quai hàm với đường cong duyên dáng, hai gò má đầy đặn. Thật sự là ở Milla có thể cảm thấy nét thanh xuân tỏa ra rạng ngời.

"À... Anh nhớ ra rồi, hôm nay không được, lát nữa anh có chuyện quan trọng phải làm, sau đó còn phải đi New York một chuyến nữa."

Tống Á tạm biệt Ellie, rồi đến tìm Ống Giảm Thanh: "Có thể trả phòng trước rồi đưa em đến sân bay không?"

Lúc Tống Á xuống máy bay thì trời đã khuya. Tuy nhiên vì Daniel biết trước hắn sẽ đến New York, nên vẫn muốn mời hắn gặp mặt ở một nhà hàng Pháp. Lần này, nhất định anh ta sẽ thiết đãi Tống Á một bữa tiệc thịnh soạn.

Hayden không có ở đây, chỉ có hai người. Tống Á vừa nướng thịt dê cho Daniel vừa nói: "Tôi rất cảm ơn anh đã dạy tôi cách đối nhân xử thế. Không có những lời kia của anh chắc tôi không thể chốt hạ vụ BMI nhanh như vậy."

"Tôi nói những lời kia thật ra cũng không phải là vì muốn dạy cậu cái gì, mà chỉ là tạo uy tín cho cậu, cũng là tỏ rõ thành ý làm ăn." Chắc rằng Daniel đã ăn tối nên phần lớn thời gian anh ta chỉ thưởng thức rượu vang. "Sau khi đàm phán xong một vụ làm ăn, chúng ta đều nên tiếp tục hướng về phía trước."

"Đúng, anh nói không sai." Tống Á tỏ vẻ đồng ý. Nếu như lượng tiêu thụ của ca khúc "Thrift shop" lên tới mức hơn triệu đĩa, Daniel có thể thông qua vụ làm ăn này gia tăng thu nhập cho SBK lên hàng triệu đô. Hơn nữa do Warner cũng muốn tham gia vụ này, Daniel chọn cách đưa ra sách lược hoàn thiện trước là vô cùng đúng đắn. "Chúng ta hãy trông đợi về phía trước, về ca khúc mới..."

"Nhạc là của cậu, lời là của cậu, cậu đã muốn làm người sáng tác, tôi không có ý kiến gì." Daniel đặt ly rượu xuống: "Thế nhưng Milla Jovovich..."

"Anh không cần phải băn khoăn bất kỳ điều gì về tôi đâu, vì tôi là người hâm mộ anh mà." Tống Á nói.

"Ha ha, cảm ơn..." Daniel cười: "Như vậy, tôi cứ việc nói thẳng nhé, về Milla, tôi có cảm giác rằng cô ta không phải là ca sĩ thành công. Hơn nữa... cô ta cũng không phải là của chúng ta, cậu hiểu ý tôi chứ? Tôi không ký hợp đồng với cô ta, người đại diện cũng chính là mẹ cô ta có chút quan hệ với một vị lãnh đạo cấp cao của SBk mà thôi. Vị cấp cao này thì có ý định tranh cử vị trí tổng giám đốc của SBK vào sáu tháng cuối năm nay."

"Tôi hiểu rồi, anh cũng có ý..." Tống Á cầm lấy cái ly trong tay, khẽ hất hàm. Hắn có vẻ đã hiểu rõ mấu chốt vấn đề nằm ở đâu.

Daniel khẽ gật đầu: "Tôi có Vanilla Ice, cô ta từng có bài hát đứng thứ nhất. Thậm chí cậu có thể cân nhắc chị em Wilson và Philipps, họ có thể chiếm hạng nhất trong các bảng xếp hạng thường niên. Ưu thế của tôi vô cùng lớn, tôi không muốn…"

"Ôm rơm nặng bụng?" Tống Á dùng khăn lau miệng: "Như vậy tôi phải làm sao mới có thể..."

"Trừ phi..."

"Trừ phi? Này... để cho tôi suy nghĩ một chút đã..." Tống Á suy nghĩ trong chốc lát: "Tôi phải để cho mẹ của Milla hối hận khi ký hợp đồng với bên kia, sau đó quay ra ủng hộ anh..."

"Đúng vậy, còn nữa..."

Tống Á nhớ lại số lần hai người gặp mặt không nhiều lắm. "Anh yên tâm, lão Joe, Lowry Bé, Pablo bên kia tôi sẽ có cách đối phó với họ."

"APLUS, cậu rất thông minh, cậu vô cùng thông minh..."