+%+*€+>¥=¥!$"&,@₫ ... #+<€**¥,€ >$...€|$~*.=! ... Tôi tỉnh giấc sau những bài hát kỳ lạ đó. Tôi đang mơ màng mở mắt ra thì thứ đập vào mắt tôi là một bức tranh một con quỷ bị đóng đinh trên thánh giá ,con quỷ này có ngoại hình như con người không có đuôi nhưng có cặp sừng dê và đôi mắt của loài rắn ,đôi đồng tử dọc . Tôi giật mình một lần nữa quay lại thực tại nhờ âm thanh của sinh vật nào đó gào rú từ xa,tôi không dám tiếp tục xem bức tranh nữa ,một cảm giác sợ hãi kích thích bản thân tôi phải trốn.
Quay lại 8 tiếng trước trên đường về nhà tôi đờ đẫn nhìn bầu trời đầy sao vài tiếng trước tôi rủ vài đứa bạn đi chơi cùng trong đó có đứa bạn thân nhất của tôi . Tôi mở lời rủ cùng đi chơi sau khi trải qua một học kỳ mệt mỏi vì ngày may là tết tôi chỉ tính rủ cùng nhau đi dạo một tí nhưng bị từ chối thế là tôi đi dạo phố một mình ,tôi định ghé vào một quán cà phê mới mở thì thấy lũ bạn ngồi bên trong ,( thế mà tụi nó bảo bận) tôi tự nhủ bước vài bước lại gần thì ( lúc nãy thằng Phúc rủ mày sao mày không đi hả Kỳ ) Nguyên đang nói chuyện với kỳ ,hai đứa này là bạn của nhau .(kệ thằng dở hơi đó đi , nó cứ hễ nhắn không trả lời hoặc rủ không được là cứ spawm tin nhắn , tao đùa nó chắc , không thích thì kệ người ta nó cứ làm phiền tao mãi đến khi trả lời nó mới im) kỳ trả lời một cách bực bội. ( chứ không phải tụi mày là bạn thân của nhau từ nhỏ hay sao , chung xóm nhà gần chơi với nhau 20 năm rồi còn gì ) Nguyên thắc mắc hỏi .
Kỳ cầm ly cà phê lên nhấp một ngụm rồi đáp ( mà nó cứ trẻ con làm sao ấy suốt ngày chỉ biết tìm tao để tâm sự về hoàn cảnh của mình, tao phát ngấy chuyện này rồi )
Nguyên ( nhưng mà Phúc rủ đi chơi thì đi chung với tụi mình có sao đâu )
Kỳ: (kệ thằng đó đi , Nguyên lấy điện thoại ra làm ván game không mày ? )
tôi buồn thầm bấy lâu nay là do mình tự biên tự diễn ư, mình vẫn gọi Kỳ bằng cái tên thuở nhỏ là bi nhưng bi ngày càng ít gọi tên bin lúc ở nhà của tôi đi thay và đó bi bắt đầu gọi tôi là mày , dù không thoải mái với cách gọi đó nhưng tôi vẫn tôn trọng bi , tôi nghĩ rằng mình biết những khó khăn của bi sẽ giúp chúng tôi hiểu nhau hơn từ nhỏ gia đình bi vốn bất hoà với nhau thành ra dành rất sự quan tâm đến bi thành ra lúc học cấp hai bi đã sớm bị tự kỷ và cô lập mình ở trong nhà ,lúc đó mẹ tôi bảo tôi qua chơi với bi để giúp cậu ấy hết trầm cảm và tự kỷ , về sau tôi thấy bi rất thích sưu tầm truyện ma bi còn rất giỏi tạo con rối những dây kẽm bị vứt bỏ bi biến chúng thành những con rối có hình dạng gần giống con người nói thế nào nhỉ chúng trông rất thú vị bàn tay có vuốt nhọn bàn chân thì có móng như móng của khủng long đầu chúng thì có 1 chiếc sừng mọc ngang theo hướng nhìn một bên bị gãy còn rất nhiều , hầu hết chúng trông khá dị nhưng tôi thấy rất ngầu , bi có rất nhiều con rối bằng kẽm ấy , chỉ có bi và tôi biết chúng được giấu ở đâu.
Trên đường về tôi vừa đi bộ vừa ngắm sao vừa trầm tư suy nghĩ liệu có ổn không khi tình bạn này bị rạn nứt , từ khi bi hết trầm cảm bi quen biết nhiều người bạn mới trong khi đó tôi tôi chỉ có duy nhất bi là người bạn thân chứ những người bạn trên lớp tôi chỉ có vài người nói là bạn chứ chúng tôi chẳng qua cùng nhóm với nhau chứ chúng tôi chưa bao giờ nói chuyện gì ngoài việc học.
Do bữa nay tâm trạng không tốt nên tôi chọn đi đường vòng về nhà, một phần con đường này rất rộng cộng thêm có không có xe cộ chạy nên tôi thản nhiên đi giữa đường ( vì là buổi tối nên không ai đi đường nay à ? ) đây là con đường chỉ mới được đổ bê tông, hai bên con đường là hai hàng cây dày đặc, vừa đi vừa nhìn trời ngắm sao tâm trạng đang khá lên thì tôi nhìn lại hàng cây bên đường, có lẽ năm sau chúng sẽ bị chặt đi, đang đi tự dưng tôi dựng tóc gáy tôi nhìn ra phía sau nhìn vào hướng hàng cây ( mình hoa mắt hay bóng tối vừa di chuyển vậy), xung quanh đây vẫn có lác đác vài căn nhà , nên với ánh sáng từ những căn nhà đó mà bình thường tôi đi dạo qua con đường này tôi không sợ lắm, tôi đi thêm một đoạn thì ngoảnh lại nhìn, < không có gì cả, cái này là ảo giác sinh ra từ nỗi sợ bóng tối ư> tôi tăng tốc đi nhanh ra khỏi con đường này .
Khi đi ra đại lộ chính ,< đây là ngã tư và bên kia là cây xăng, bình thường ít nhất vẫn có vài người đi qua chứ, sao lại vắng toanh thế này chưa kể chỉ mới 6 giờ rưỡi tối mà , vẫn còn sớm sao không có ai ở ngoài cả thậm chí còn không có chiếc xe nào chạy ngang >, bỗng dưng tim tôi đập nhanh lên , cảm giác bất an đến tột độ này kích thích tôi quay lại nhìn phía sau ngay lập tức, khi tôi ngoảnh đầu lại thì bóng đèn bỗng bị tắt cả hai bên đường bị tắt đèn cùng lúc , tôi hoảng hồn chạy lùi không và giữ tầm nhìn về phía phát ra tiếng động, vài giây sau đó đèn sáng lại,( hoá ra là thùng rác đổ do bị trật bánh,làm thót cả tim ). Tôi bước về nhà với cảm giác không lành cứ như ai đang theo sau vậy.
Khi về tới thì nhà vắng toanh < lạ thật mọi người đâu hết rồi > tôi thầm nghĩ
Tôi kiểm tra tin nhắn thấy mẹ bảo [con trông nhà cho mẹ , do ngoại bị té và đang nhập viện thành ra mẹ phải lên chăm sóc cho ngoại nên sẽ về trễ cũng có thể mai mẹ mới về]. Thế là đêm giao thừa có đúng mình tôi ở nhà , tôi đóng cửa rồi vào phòng nằm trằn trọc không ngủ được tôi nhìn đồng hồ treo tường sắp điểm 12 giờ thì bỗng dưng trong tủ tôi có tiếng cọt kẹt âm thanh phát ra từ tủ thay quần áo, ngoài ra đứng trước phòng tôi có thứ gì đó nó đen ngòm cao tận hai mét nhưng nó đang cong người dựa sát vào khe cửa nhìn tôi, tôi giữ cho khoé mắt mình mở rất nhỏ nhìn lại nó ,lúc này tiếng tủ quần áo phía trên đầu tôi mở ra tôi nằm im và hi vọng đây chỉ là ác mộng vì lúc nãy tôi quên kéo chăn lên trùm giờ gặp tình huống này tôi muốn được nấp trong chăn ,bỗng như có thứ đâm vào mạng sườn tôi từ phía sau nhưng kỳ lạ cứ như tôi được tiêm thuốc giảm đau , tôi thắc mắc < cái thứ chui ra từ tủ quần áo nó chọc xuyên được chiếc giường của mình à> tôi không thể điều khiển được cơ thể nữa thậm chí nhắm mắt còn không được tôi cảm nhận được có thứ gì đó đang cắn sâu vào cổ của mình ,tôi bắt đầu không còn có thể thở , tầm nhìn của tôi dần đen lại thì cái thứ trước phòng tôi nó đưa cánh tay dài bọc xương của nó qua khe cửa rồi ló đầu vào nhìn . Tôi lúc này mới thấy rõ khuôn mặt của nó hàm răng dài tối đa để lộ phần răng nhọn hoắt và có nhiều hàm răng nữa ở trong nó há miệng ra và chảy dãi tiến vào . Đồng hồ điểm 12 giờ khuya tôi nhắm mắt buông xuôi.
Cứ ngỡ là mình đã chết nhưng cảm giác này cứ như mình đang ngủ, nhưng lạ hơn là tôi vẫn cảm nhận được cơ thể mình đang làm gì đó cứ như tôi bị mộng du vậy không lẽ do quá cô đơn và căng thẳng nên tạo ra ảo giác chăng? . Lúc nãy tôi cảm thấy chân mình không còn chạm đất nữa , cảm giác này một lần nữa có thứ gì đang cắn vào cổ của tôi, lần này tôi cảm giác mơ hồ là mình đã bóp nát thứ gì đó rồi sau đó tôi chìm vào giấc ngủ sâu lúc này tôi hoàn toàn không cảm nhận được cơ thể của mình nữa.
Mở mắt ra trên một trần nhà xa lạ có một bức tranh kỳ quái, sau khi nghe tiếng gầm thét của một sinh vật lạ âm thanh này chỉ xuất hiện trong mấy bộ phim về khủng long chứ động vật bình thường không bao giờ có tiếng gầm như thế. Âm thanh đó khiến tôi bật dậy nhưng lạ hơn tôi nhìn xuống người mình < quần áo mình đâu!> nhưng đáng sợ hơn là người tôi đang trồi ra khỏi một thứ gì đó giống một cái kén hoặc quả trứng bằng thịt, xung quanh cái khối thịt mà tôi đang trồi ra có cái gì đó giống một cái khung bao quanh được làm từ máu khô đông cứng và khung xương. Tất cả những thứ này đang mở ra để cơ thể tôi thoát ra ngoài. (Cái này không phải là mình tái sinh dưới địa ngục đâu nhỉ mình có làm việc gì xấu đâu ), <mình chỉ spawm tin nhắn cho những ai không trả lời mình thôi à>. Những sợi dây bằng thịt cấm vào cơ thể tôi tự động rớt ra và những cái lỗ bị cấm trên cơ thể tôi bốc khói trắng lên chính xác hơn là hơi nước, một cơn đau dữ dội ngay những chỗ bốc khói cứ như bị lửa đốt vậy, khi cơn đau dừng lại cơ thể tôi trở về trạng thái như cũ và tôi đang trần như nhộng nằm trên khối thịt, ( khoan đã hình như người mình nhỏ đi thì phải ) cơ thể của tôi thật sự nhỏ lại, tôi đang băn khoăn chuyện gì đang xảy ra thì tiếng gầm đáng sợ lại vang lên nhưng lần này thì khác cứ như tiếng gầm này là tiếng gầm của mấy con trùm , hay mấy con quái thú khổng lồ trong game rồi tiếp sau đó là một cơn chấn động mạnh, lần này tôi sợ hãi đến mức tim tôi như muốn văng ra ngoài , tôi ngay lập tức bật dậy ngó xung quanh tìm đường thoát , nhưng xung quanh không có bất kỳ cửa sổ nào với lại tôi đang không mặc đồ cái thứ âm nhạc kia vẫn đang phát âm thanh của nó rè và chậm nữa khiến tôi sởn da gà xem xét kỹ lại xung quanh có đồ nội thất kiểu phương tây nhưng lại gần cây đèn tôi không thấy dây điện đâu cả tôi nghĩ nó dùng pin nhưng sau khi kiểm tra nó không có chỗ lắp pin thế là là tôi tháo nó ra ( thật kỳ lạ bên trong cây đèn chỉ có một viên đá màu đỏ) thấy nhiều hiện tượng lạ này tim tôi đập nhanh lên rất nhiều, tôi dùng hết sức bình sinh chạy để tìm xung quanh xem có gì để mặc hoặc có vũ khí phòng thân không , (hở?, làm sao mình chạy nhanh thế này được nhỉ thậm chí không có phát ra tiếng động, đây là khả năng tiềm ẩn của con người khi sợ hãi sao ?) , dừng lại trước một căn phòng tôi hé mở cửa liếc vào < bên trong có vẻ là thư viện nó rất rộng nhưng tối quá không có đèn > tôi khẽ đóng cửa lại rồi chạy tiếp lần này tôi chạy đến cuối hành lang rồi đi xuống, < chưa gì mà phải xuống lòng đất rồi bất an quá >
Khi xuống dưới tầng dưới tim tôi đập nhanh hơn khi phát hiện ra đây là tầng chứa nhiều buồng giam dù trong buồng giam không có ai nhưng có vết máu xung quanh, tôi đã lạnh vì không mặc đồ cộng thêm dưới này là sàn đá nên chân tôi cũng khá lạnh chưa kể nhìn dưới này thật kinh dị, tôi chạy tiếp một mạch không ngoảnh lại và bước vào một căn phòng có cánh cửa màu đỏ bên trên cánh cửa có ký hiệu hay ngôn ngữ mà tôi không biết , tôi băn khoăn một hồi rồi quyết định bước vào.
Bên trong khá tối chỉ có vài cái đèn nhưng không sáng lắm , vào bên trong ở giữa phòng có một khối hình cầu màu đen có hoạ tiết trắng được để trong một cái lồng thuỷ tinh hình mười hai mặt đều ở trên đỉnh lồng có một dòng văn bản xếp thành hình tròn bao quanh cái lồng và lơ lửng giữa không trung, ở phía trên có cây kim nhọn lơ lửng giữa không trung, thật sự tôi khá rén khi gặp cảnh này , đứng do dự một hồi tôi quyết định lại gần xem thử, tôi thấy cây kim này có màu đỏ phát sáng và lơ lửng giữa không trung vì tính tò mò nên tôi chạm thử , không ngờ tới khi vừa chạm vào tay tôi bị chảy máu (aah, cái đe# gì vậy), giọt máu trên tay tôi chảy xuống chạm vào những dòng chữ màu vàng lơ lửng dưới cây kim , dòng chữ chuyển sang màu trắng, cái lồng đột ngột mở ra những giọt máu của tôi rớt xuống dưới nơi có những ký hiệu kỳ quái ngay sát quả cầu ,quả cầu bị nứt nhưng vì quả cầu chỉ to bằng quả bóng nên tôi không sợ lắm nếu nó nguy hiểm thì tôi sẽ nghiền nát nó ngay, thứ chất lỏng màu đen trong quả trứng tuôn ra ngoài rồi chảy xuống đất. < thứ chất lỏng này là sinh vật sống!> tôi giơ chân lên tránh nó nhưng khi nó bò đến cái bóng của tôi thì nó chui xuống đất rồi biến mất,
( nó chui vào bóng của mình à, hay nó độn thổ xuống dưới), nhưng đây là sàn đá tôi nghĩ cái đầu tiên đúng hơn ,tôi ngay lập tức chạy ra khỏi phòng và chạy thẳng tiếp ( rốt cuộc chỗ này là chỗ nào vậy ) , tôi hy vọng trên đường đi tìm được thứ gì đó làm vũ khí và thứ gì đó che thân.
Đến cuối con đường là một cánh cửa cũ kỹ đã bị mục, tôi nhìn xung quanh đảm bảo không có ai rồi một lần nữa nhìn xuống cái bóng của mình ( hy vong là nó không có trốn trong cái bóng của mình), tôi lấy hết sức can đảm mở cửa nhưng có vẻ cửa đã bị hư không mở được < giờ một là lên tầng trên quay lại chỗ thư viện, nhưng ở đó cái thư viện kiểu gì mà rộng gấp bốn lần sân trường vậy chời, muốn đi tiếp chỗ này thì phải phá cửa xông vào ,đúng là tiến thoái lưỡng nan, phá cái cửa này lỡ gây ra động tĩnh lớn sợ mấy con gì mà nghe thấy là cụ đi chân lạnh toát ngay> tôi kiểm tra lại cánh cửa,( có vẻ được làm từ gỗ có nhiều chỗ bị nứt, có vết nứt đủ rộng để nhìn qua bên kia cánh cửa ), tôi quyết định nhìn qua trước để kiểm tra bên trong có gì .
(Hả) một bộ giáp sắt toàn thân màu đen trộn lẫn với đỏ và một thanh trường kiếm rất to và khá nhiều dụng cụ bên trong. Chắc chắn gần đây không có âm thanh của sinh vật nào, chuẩn bị đạp cửa để vào thì nhìn xuống cái bóng thêm lần nữa < mày đừng có lên mày ở dưới đó luôn đi > tôi vận lực dùng hết sức đạp vào cách cửa [ rầm] âm thanh vang lên rất lớn nhưng cánh cửa vẫn chưa bị bật ra tí nào tôi tiếp tục đạp, đạp không được tôi chuyển sang húc, một hồi lâu sau đó ( cuối cùng cũng vào được, cái cửa lừa người vãi , nhìn thì tưởng đạp phát là xong ai ngờ phải húc cả buổi mới bung ra ), tôi chạy vút vào giờ thì mới nhận ra khi tôi nhìn thấy cái gương trong phòng , tôi không phải bị teo lại theo kiểu bị lùn đi mà nói chính xác hơn là trẻ lại, lúc này tôi chợt nhận ra < cái gương bỏ dưới tầng hầm không được lấy vải che lại mà vẫn không bị dính bụi, chứng tỏ nó được lao chùi thường xuyên hoạc là ai đó đã tháo tấm vải xuống >, tôi nhìn thấy một lối đi ẩn nhưng có vẻ là cửa một chiều đi vô căng phòng vì cái cửa nằm trên trần nhà, tôi băng khoăn < ai đi được đường đó nhỉ không lẽ là nhện > tôi nhìn quanh kiếm thứ gì để mặc thì nhìn thấy bộ giáp, ( nó quá to để mình có thể mặc bộ giáp này không thể nào con người có thể mặc được bộ giáp cao tận 3 mét thanh trường kiếm thì còn lớn hơn cả mình nữa thì chịu rồi , xung quanh vẫn còn vài bộ giáp nhung nó quá nặng để mặc, riêng cái nón nặng đến mức tôi cầm nhấc bằng hai tay còn không nổi thì sao mà mặc , hết cách tôi lấy tạm cái áo choàng của bộ giáp rồi quấn lên người do tôi bị nhỏ lại nên cái áo choàng này vẫn rất rộng với tôi, tôi thấy có một thanh đoản kiếm nó khá nhỏ và rất nhẹ nên tôi quyết định lấy nó , một phần cũng do những vũ khí khác quá nặng để tôi cầm, tôi nhìn lên bàn tay phải lúc nãy bị cắt chảy máu ngay chỗ quả trứng , vết thương không sâu nhưng vẫn còn đang chảy máu ( sao nó vẫn chưa lành ?), < có lẽ cái chất dịch trong cái kén ban đầu nó có khả năng chữa lành vết thương > tôi nhìn lại bản thân mà nản không khỏi không thở dài, cả người thì trần chuồng chỉ có mỗi cái áo choàng màu đỏ của hiệp sĩ che lại, tay phải bị thương nên phải cầm vũ khí bằng tay trái.
Tôi kiểm tra món vũ khí mới nhặt này xét về hình dáng tôi thấy thanh đoản kiếm này rất đẹp dù tôi chưa tuốt kiếm ra nhưng vỏ của thanh kiếm này toát ra bầu không khí uy nghiêm, chỉ là thanh đoản kiếm này rất đẹp nhìn vào vỏ kiếm và chuôi kiếm tôi đoán được nó là một thanh kiếm hai lưỡi nhưng là saber hay rapier thì tôi chưa biết, nên tôi quyết định tuốt ra để ngắm thử , thanh kiếm này khiến tôi rất bất ngờ vì đây là lần đầu thấy thanh kiếm như thế, lưỡi kiếm cực mỏng chưa kể nó cứ như thủy tinh vậy tôi có thể dễ dàng nhìn xuyên qua , lưỡi kiếm gần như trong suốt và có màu xanh lam nhạt, màu sắc giống với nước trong , Vì tính tò mò nên tôi thử độ sắc bén của nó , tôi thực hiện một đòn chém dọc xuống một cái bàn gỗ gần đó dù nó không cắt đôi cái bàn nhưng vết cắt khá sâu khoảng 40 cm , chém dọc theo hướng vuông góc với mặt đất và cắt chân ghế sâu như thế là rất bén rồi , kiểm tra lại thanh kiếm tôi khá e ngại độ bề của nó nhưng có vẻ nó cứng hơn bề ngoài rất nhiều , rời khỏi phòng tôi quyết định quay lại thư viện.
Sau khi chạy một mạch lên tầng trên, cái nơi tôi tỉnh lại thì tôi thấm mệt không chạy nổi nữa tôi lấy tay để lên cái kén không có chuyện gì xảy ra cả vết thương vẫn còn ( lạ thật sao lúc đầu cơ thể mình lủng nhiều lỗ nó chữa được mà ta ) tôi lấy thanh đoản kiếm rạch nhẹ một đường nhỏ, cái kén chảy ra một chất dịch màu đỏ, nó không phải máu mà là thứ khác, tôi lấy chất dịch bôi lên vết thương thì chỗ vết thương bốc khói lên và lành lại , tôi nhăn mặt vì chỗ vết thương như bị bỏng rét , sau vài giây vết thương hoàn toàn biến mất. Sau khi vết thương lành lại tôi đi đến chỗ thư viện, tôi nuốt nước bọt vì lúc nãy chơi ngu dùng hết bình sinh chạy hết tốc lực từ đầu , giờ cái chân nhức ê ẩm cộng thêm khát nước, pha này tôi hết cứu rồi lát mà có con gì là chạy hết nổi. Cái thư viện này có nhiều tầng tổng cộng bốn tầng trông một căn phòng khổng lồ, cái này những hàng kệ sách rất dài và cao khác gì lúc đi siêu thị xung quanh là kệ trưng hàng nhưng ở đây là kệ sách , rất nhiều, quá nhiều kệ sách luôn ấy chứ.
KỌt kẹt .. cạch.. cộp cộp. Tôi giật mình hướng nhìn về nơi có âm thanh < mặc dù không biết nó là thứ gì nhưng phải tìm chỗ trốn trước đã> tôi nhanh chóng trốn vào một góc và nép vào kệ sách, tôi đã chọn nơi tối nhất và khó nhìn nhất để trốn rồi từ từ hé đầu ra nhìn. Bước ra khỏi cửa là một sinh vật hình người nhưng có cánh tay dài đến tận đầu gối nó cao tận 2 mét ngoại hình gần giống với cái sinh vật nấp trước cửa phòng tôi lúc trước nhưng nó không có miệng mắt là hai cái lỗ rỗng ,nó ốm đến mức dùng từ da bọc xương hoàn toàn phù hợp ,da của nó màu đỏ như là màu của thịt tươi nhìn cứ như nó không có lớp da vậy , hay có lẽ nó không có lớp da . Nó đi vào từ hướng đối diện hướng mà tôi vừa tiến vào, trên lưng nó có một sinh vật trông giống nhện nhưng nó có khuôn mặt người trông rất quái dị , cái sinh vật trông giống nhện đó có vẻ đang nói gì đó với sinh vật còn lại rồi cả hai đi về hướng mà tôi lúc nãy tiến vào , đợi bọn chúng ra khỏi thư viện tôi lấy một cuốn sách kiểm tra thử có ngôn ngữ nào tôi quen thuộc không nhưng kết quả là đây không giống bất kỳ loại ngôn ngữ mà tôi từng thấy, dù gì thì tôi cũng không phải nhà ngôn ngữ học hay khảo cổ học nên tôi để cuốn sách về chỗ cũ rồi khẽ tiến ra khỏi thư viện khổng lồ này.
Chắc do ăn ở tốt nên chặng đường ra thư viện khá bình yên, vừa bước ra là ngã rẽ, tôi đang vâng vâng không biết rẽ phải hai trái thì chợt nhớ đến một câu < nếu không biết đi hướng nào thì mặc định rẽ phải > thế là tôi chẳng nghĩ ngợi nhiều mà rẽ sang phải , trên đường đi tôi thấy hai căn phòng đối diện nhau thế là tôi theo linh tính mách bảo vô căn phòng bên phải , vào bên trong căn phòng này trông giống một phòng thí nghiệm có nhiều kệ ở trong phòng này và những kệ đó có chứa những cái hũ lớn trong suốt bên trong có nhiều thứ dị dạng còn sống đang chuyển động. Tôi căng mắt nhìn vì thứ đập vào mắt tôi là một quả trứng to đủ để một người trưởng thành nằm trong quả trứng, quả trứng được đặt lên một cái bệ , phía trên quả trứng có một tấm kim loại hình tròn được đặt trên trần nhà, cả cái bệ và tấm sắt điều xuất hiện nhiều ký tự và quả trứng được đặt trong một cái lồng kính hình trụ tròn , tôi lại cái bàn gần đó thấy có nhiều trang giấy bị vứt lung tung thậm chí có nhiều tờ rơi dưới đất, < chuyện gì vậy ,có vẻ họ di chuyển gấp hoặc chuyện gì đó đã xảy ra ở nơi này >, tôi lúc này đưa ra hai giả thuyết < một là mình còn ở trái đất và bị bắt cóc đi làm chuột bạch cho những thí nghiệm phi pháp này , hai thì đây là thế giới khác , vế đầu tiên thì nếu mình bị bắt cóc thì hơi sai tại mình nhớ là mình đã bị ăn rồi nà >, tôi nhớ lại hai sinh vật đã giết tôi nhưng tôi chỉ nhìn thấy được mỗi một con , con còn lại thì chưa, tôi quyết định tạm gác vấn đề này sang một bên vì đây không phải lúc thích hợp và còn thiếu thông tin. Đi sang phòng đối diện thì đây có vẻ cũng là phòng thí nghiệm nhưng ở đây có nhiều viên pha lê hay nói chính xác hơn là tinh thể , tôi đưa tay chạm vào những viên tinh thể đủ loại màu sắc, hình dáng rồi tôi dồn sự chú ý vào viên tinh thể đủ sắc màu nằm trên bàn, tôi vừa đưa tay chạm vào thì tôi cảm thấy có thứ gì đó được truyền từ ngoài vào cơ thể, viên tinh thể vỡ ra và tan rã rồi biến mất tại chỗ , chưa kịp phản ứng vì viên tinh thể tan biến thì một cơn đau đầu ập tới mắt tôi chảy máu ra cả mũi cũng vậy tầm nhìn tôi đen lại và ngã uỵch xuống đất, tôi mất đi nhận thức rồi chìm vào giấc ngủ sâu.
Ở một diễn biến khác lúc này con quái vật không miệng đi Chung với một con nhện đi xuống tầng chứa kén , ( này Moratyl tại sao kén phục sinh đã nở mà ngài Oriel vẫn chưa xuất hiện, chúng ta đang bị thất thủ , lũ nhân loại muốn đánh sập căn cứ này , tôi đã kiểm tra cuốn sách thành viên của dungeon nhưng tên của ngài Oriel vẫn đỏ lòm , ngài ấy đã chết ) con nhện nói , Moratyl ( Boss đã chết nhưng đây chỉ là tầng thứ tư của dungeon chúng ta không cần lo , vấn đề là ai đã giết ngài ấy , tôi đã kiểm tra hệ thống an ninh nhưng lần cuối hệ thống an ninh dò được ma lực của ngài ấy là ở đây , theo dữ liệu ghi lại ở đây đã xảy một trận chiến vì ma lực của ngài bộc phát rồi biến mất ở đây , Cluto ngươi nghĩ sao ) tên quái vật dị dạng hỏi ngược lại con nhện khổng lồ.
Cluto ( tao nghĩ là boss đã bị ám sát ngay đây ) , Moratyl phản bác ( không thể nào , tầng này có hệ thống an ninh bậc nhất , cảm biến ma lực nếu phát hiện nguồn ma lực không thuộc về quỷ hay undead thì sẽ báo ngay , chưa kể tầng này có cực kỳ nhiều undead chúng rất nhạy với sự sống thậm chí có tên lich dùng buff diện rộng giúp toàn bộ undead tầng này phát hiện tàng hình , nếu ai đó đột nhập vào mà không bị phát hiện là vô lý) , Cluto ( nếu vậy không lẽ có kẻ phản bội ? ) , Moratyl phản bác mạnh mẽ ( không nếu ai đó phản bội thì danh sách quái vật của dungeon này sẽ báo cho tất cả thành viên khác ,) Moratyl do dự không biết nên nói hay không ( còn một khả năng ) , Cluto ( nói xem chứ mày ấp úng không nói thì sao mà tao hiểu ) ,Moratyl ( khả năng còn lại là do thí nghiệm thất bại , ngài Oriel có một dự án tạo cơ thể mới cho bản thân , có thể sau khi bị dính ấn cấm hồi phục của kẻ địch , do không thể xử lý ấn na thuật nên quyết định chuyển cơ thể ).
Cluto đáp ( ngài là ma cà rồng có kháng phép cực cao , trong khi đó ấn cấm hồi phục ngài ấy có thể nhờ boss tầng 9 giúp dù gì thì hai người là anh em mà chưa kể ngài ấy cực kỳ am hiểu ký tự ma thuật nên có thể tự giải được, chuyện tạo cơ thể mới mà thất bại mới vô lý , tôi cho rằng kẻ địch có nghề nghiệp đặc thù có khả năng ẩn thân mà không thể dò ra ) , Moratyl nói ( vậy giải thích tại sao chúng ta không dùng thuật gọi hồn để có thông tin về kẻ đột nhập, dù gì ngày ấy cũng đã đấu với kẻ đột nhập. Cluto ( boss tầng 9 đã thử nhưng không được nên mới sai chúng ta đi điều tra , gọi hồn không được thì tức là linh hồn đã bị hủy hoàn toàn , kẻ thù có khả năng cao có vũ khí hoặc kỹ năng tấn công linh hồn ) , Moratyl ( thế thì không ổn , đòn tấn công linh hồn sẽ bỏ qua mọi loại giáp và tấn công thẳng vào linh hồn , những đòn tấn công này cực kỳ nguy hiểm, Cluto sơ tán tất cả thành viên tầng này xuống tầng dưới , chúng ta cần phải báo cáo và lập kế hoạch phòng tránh trường hợp này tái diễn, chỉ chừa lại bọn undead và vài người để cầm chân địch , tôi sẽ đích thân đi cầu cứu boss tầng dưới)
Bỗng dưng trên trần nhà có một cánh cửa ẩn mở ra , không kịp để hai sinh vật bên dưới phản ứng một bóng đen khổng lồ lao xuống .
RẦm!
( Moratyl, Cluto hai người có thấy ngài Oriel ở đâu không ) một con quái vật mang hình dạng nữa người nữa nhện có thân hình to lớn hỏi. Moratyl ( Rena sao cô lại ở đây , không phải cô được giao nhiệm vụ canh giữ tầng hầm và kho vũ khí sao ) . Rena ( hệ thống thông báo ngài Oriel đã mất dấu tại nơi đây nên tôi đến để kiểm tra )
Cluto ( lúc nãy giờ đi xuống không thấy ai cả , mà nè chẳng phải bọn con người rất tham lam sao nếu boss tầng này bị đánh bại chắc chắn chúng sẽ tìm và lấy hết những báu vật tầng này, tôi nghĩ chúng ta thử kiểm tra kho vũ khí xem )
Rena ( không thể nào đâu hệ thống báo động tầng này chứa hề báo đ... ) chưa kịp nói hết câu Rena vội chạy xuống tầng hầm theo sau là Moratyl và Cluto.
Khi đi ngang qua phòng thí nghiệm ẩn . ( cái gì ! , quả trứng bị vỡ ra rồi ai đã ký thế ước với nó vậy ) Rena hốt hoảng nói.
( có chuyện gì mà căng thẳng thế, rốt cuộc quả trứng là sao ? ) Cluto
Rena ( quả trứng đó là mẫu vật mới từ dự án tạo ra quái vật Minic giống như Moratyl vậy.
( thế nó cùng loài với tôi à ? ) Moratyl
Rena thẳng thừng đáp ( không, nó là một sinh vật nhân tạo đã được lai tạo giống tốt nhất, đó là một quả trứng hai lòng , thông thường có hai trường hợp, một là con non sẽ phát triển sớm và ăn sống sinh vật nhớp nháp màu đen trong trứng để phát triển hoặc ngược lại chất nhờn sẽ tiêu hoá con non đó trước, dù ra sau thì việc con nào ăn con nào không quan trọng , quan trọng là chúng rất mạnh cà cưc kỳ hung dữ và cực kỳ trung thành có thể ví chúng là một con chó vâng lời tuyệt đối)
Cluto ( nhưng chúng chỉ mới nở khi một trong hai bị ăn mà đúng không , có cách nào để chúng ta xác định nó là loại nào và cô có biết điểm yếu của chúng là gì không Rena )
Rena ( điểm yếu của chúng là chúng có trí tuệ thấp nên nếu lắp đặt bẫy cẩn thận thì sẽ tóm được chúng một cách dễ dàng , nhưng quả trứng này có vẻ như nở sớm nên cặp sinh vật trong quả trứng bị sinh non , nên cả hai đều sống nhưng sống được bao lâu thì tôi không rõ ,nhưng càng về sau chúng sẽ phát triển trí tuệ và cả sức mạnh chúng còn có khả năng học tập và thích nghi rất tốt nên khi chúng trưởng thành sẽ rất phiền toái )
Moratyl ( ý cô là sao khi bảo chúng sống được bao lâu ? ). Rena ( do sinh non nên chúng sẽ bị đói và hiện tại chúng chưa thể tự săn bắt bất cứ thứ gì cả mà tầng này thì hầu hết mọi người đều là undead hoặc có máu thịt chứa độc nên chúng khó mà sống , trừ khi ..) thấy Rena ấp úng Moratyl thúc giục ( trừ khi gì ? ) . Rena ( trừ khi cho chúng ăn lời nguyền chính xác hơn là năng lượng nguyền rủa , do bên ta đang bị lép vế so với loài người , nên những quả trứng này là bản mới nhất được tạo ra với mục đích ẩn nấp và giết con mồi một cách bí mật, vốn ban đầu nhũng sinh vật này sẽ được ngài Oriel sản xuất với số lượng lớn rồi thả chúng vào rừng để cản trở kẻ thù , và một số sẽ được thả vào thành phố loài người để quấy rối, mục đích của chúng là câu thời gian thôi quả trứng kia mới quan trọng ). Cluto ( quả bị sinh non đó hả ). Rena ( không , không phải quả được đặt ở tầng trên cơ , nhưng để tôi kiểm tra kho vũ khí đã vì quả trứng ở tầng trên được lắp đặt thiết bị theo dõi nên quả trứng mà nở hoặc mất là sẽ báo ngay, nên không cần lo lắng)
Bước đến trước phòng kho thì cả ba đứng hình trong giây lát khi thấy cánh cửa bị phá văng vào bên trong căn phòng . Rena ( không thể nào , cánh cửa được làm từ quỷ rừng và đã được yểm phép Nguyền rủa nếu không phải chính ngài ấy mở thì sẽ bị dính phép đột tử bậc 4 ngay ) . Cluto ( thế sao cô vào được), Moratyl ( do cậu là người mới nên không biết riêng Rena được thiết kế cho một lối vào riêng trên Trần nhà , nếu muốn vào đường đó thì phải đánh bại Rena nhưng cánh cửa chính đã bị phá nát rồi dù vẻ ngoài mục nát nhưng chạm vào sẽ khiến cơ thể bị thối rữa ngay lập tức ) . Cluto ( vậy Chúng đã lấy những gì ?) .
Rena lập tức kiểm tra bên trong bị mất những gì . Rena (áo choàng emperor và thanh honour , riêng cái áo choàng thì có khả năng hấp thụ và triệt tiêu đòn tấn công phép gây đột tử và các đòn phép dưới bậc 5 và cho người sở hữu một lượng lớn chỉ số kháng phép , thanh honour là một thanh kiếm kiểu rapier nhưng nó khá ngắn và nó có chức năng nếu tấn công vào điểm yếu thì sẽ được kích hoạt nội tại gấp đôi sát thương chí mạng và khả năng tấn công bỏ qua mọi lớp giáp hay chỉ số phòng thủ , và thanh kiếm đó có ý thức riêng nếu được nó công nhận thì sẽ dùng được các hiệu ứng và kỹ năng đặc biệt ) Rena im lặng một hồi rồi cất tiếng ( tôi nghĩ chúng ta nên gọi cứu viện từ tầng 5 ) . Cluto ( tại sao?) . Rena ( vì những món đồ đó yêu cầu level 60 trở lên mới dùng được đó cũng là lý do ngài Oriel cất nó trong kho, vì tầng này level cao nhất là 43 cũng chính là ngài Oriel ) Moratyl ( được rồi , Cluto cậu tập trung những con quái vật mạnh mẽ lại tuyền tuyến sau để phòng thủ cứ chừa lại bọn undead ở đây để cầm chân kẻ địch , Rena cô hãy sơ tán những người hầu ở đây đi nơi khác và dọn sạch nhà kho này đi , tôi sẽ xuống tầng dưới và thử cố gắng nhờ họ giúp) , Cluto ( còn quả trứng thì sao ?) Moratyl (nó đã nở rồi thì đành chịu chúng ta không nhất thiết phải phí thời gian tìm nó làm gì ) . Rena ( ý Cluto không phải quả này mà là quả ở trên đúng không ?) . Cluto ( đúng vậy) . Moratyl ( vì là sinh vật sống nên không bỏ vào kho lưu trữ không gian được , nếu tiện thì mang nó đi còn không thì đành bỏ vậy ) Cluto (được rồi vậy chia ra mà làm )
Tôi tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài , mắt tôi mở ra từ từ , vẫn là cái trần nhà xa lạ này nhưng do cảm thấy trên người mình có thứ gì nặng đè lên nên tôi liếc nhìn kiểm tra .
( cái quái ..) tôi khá sốc khi thấy một sinh vật dị hợm với cơ thể đỏ tươi cứ như nó không có lớp da nằm trên người tôi và còn ôm chằm lấy tôi , tôi nhận ra đầu mình cảm thấy êm êm như cái gối vậy , tôi lập tức bật dậy kiểm tra thì thấy sinh vật lúc trước nở ra từ quả trứng, cỏ vè lúc đầu chất nhờn màu đen này bọc lấy cái con nằm trên người tôi nên tôi không thấy, nhìn chúng có vẻ vô hại , chúng cứ quấn lấy tôi từ khi tôi tỉnh lại có vẻ như chất nhờn đó làm gối đầu cho tôi lúc tôi ngủ , khi tôi ngồi dậy thì hai sinh vật này bước ra sau tôi và chui xuống cái bóng của tôi , ( vậy là chúng núp dưới đó thật à ) . Lần này khi tôi nhìn lại mấy tờ giấy vươn vãi trên bàng tôi vẫn thấy những dòng chữ kỳ lạ nhưng bây giờ tôi có thể đọc và hiểu những từ đó , ( cái gì lúc nãy là những ký tự mà mình không hiểu tại sao giờ mình có thể đọc và hiểu nó ) tôi cầm lấy tờ ghi chú trên bàn rồi đọc , đây là thử nghiệm lần 23 chúng tôi theo lệnh từ ngài Oriel thử tách kỹ năng từ kỹ năng gốc là một kỹ năng huyền thoại [ TRANSLATION ] kỹ năng đó hiểu sơ là có thể dịch mọi ngôn ngữ từ ngôn ngữ tinh linh , linh hồn, quỷ , giao tiếp với cả quái vật thậm chí động vật. Nhiệm vụ của chúng tôi là tách kỹ năng thành nhiều bản yếu hơn như tách ngôn ngữ quỷ riêng ra , vấn đề là để có được kỹ năng thì phải dùng hộp kỹ năng hoặc sách kỹ năng nhưng khi tách ra nó chỉ chiết xuất năng lượng nhưng nếu không có vật chứa năng lượng phù hợp thì nó sẽ tan biến , sau nhiều lần thử nghiệm thì viên tinh thể cầu vòng này có thể chứa đựng được năng lượng đó , phòng này chỉ chứa bản ngôn ngữ của quỷ còn những ngôn ngữ khác nữa , ngài Oriel muốn kết hợp tạo kỹ năng mới nên yêu cầu chúng tôi tách hộp kỹ năng rồi sau đó kết hợp lại để lấy dữ liệu xem xét có thể tạo kỹ năng mới hay không và nhiều phòng thí nghiệm khác sẽ chứa những ngôn ngữ khác .
Tôi đại khái hiểu được tình hình rồi do viên pha lê lúc nãy tôi chạm vào khiến cho tôi hiểu được ngôn ngữ này , cơn đau đầu và ngất đi chắc do tác dụng phụ , tôi đọc tiếp tờ ghi chú khác thì khá sốc . Đoạn văn cho biết hầu hết những người sử dụng những viên pha lê này đều tử vong nên thí nghiệm bị tạm dừng và chuyển sang dự án khác , và tôi phát hiện ra mình là cá thể đầu tiên sống sót sau khi tiếp nhận kỹ năng từ pha lê , sau khi đọc hết toàn bộ ghi chú trên bàn tôi hiểu vì sao hầu hết các cá thể khác chết , ở thế giới này từ khi tròn 5 tuổi những đứa trẻ sẽ được đưa đến bệ thờ để tiếp nhận hệ thống level, nói chung là phải nhận được hệ thống này thì mới cày cấp , học kỹ năng và chọn chức nghiệp được . Thông thường để sử dụng sách kỹ năng thì cần phải có hệ thống , hệ thống như một cái máy tính cá nhân nó có thể tiếp nhận và lưu trữ kỹ năng và phân tích miêu tả kỹ năng cho người dùng . Nhưng viên pha lê này thì khác hệ thống không thể tiếp nhận dù là hệ thống của loài người hay quái vật , vì hệ thống không thể tiếp nhận nhưng viên pha lê khi chạm vào nó sẽ cưỡng bức tiếp nhận kết quả là não bộ bị ép bị chịu một lượng lớn thông tin và bị quá tải ngay lập tức , do quá trình tiếp nhận diễn ra quá đau đớn và thông tin bị quá tải nên hầu như các vật thí nghiệm điều chết .
Tôi cảm thấy mình có hào quang của nhân vật chính , vừa cảm thấy tốt hơn được một chút thì cả người đuối sức tôi đã ngủ hai giấc cực kỳ dài giờ chắc cũng đã gần một ngày hơn chưa có gì bỏ bụng , cổ họng thì khô tóm lại vừa đói vừa khát . Tôi cố bước đi nhưng cơ thể lại nặng hơn bình thường . ( đói quá ) tôi vừa đi vừa than vãn , chỉ việc cầm thanh kiếm cũng thấy tay tê rồi , không biết đi được bao xa nhưng ưu tiên tìm đồ ăn và nước uống . Đi dọc theo hành lang tôi bước đại vào căn phòng gần nhất , ( đây là phòng khách hay à ? ) , một căn phòng lớn với hai dãi ghế sofa trải ngang nhau , mắt tôi lập tức hướng đến chỗ bánh quy trong hộp được để trên bàn , tôi lập tức mở hộp và ăn ngay lạp tức , phát hiện có một hộp đựng túi trà tôi nhìn quanh phòng có chỗ để nước không thì ( ở đây mà cũng có máy làm nước nóng , lạnh luôn ) , ở trong góc phòng có hai viện ngọc được chạm khắc trên tường ấn vào chúng thì nước sẽ từ hư không chảy ra . Gồm có hai nút , xanh dương và đỏ . Tôi tò mò mở hộp đựng túi trà và lấy ra ( nhìn không giống túi trà lắm ) hình dạng nhìn giống như nhiều lá trà được nén tròn lại , tôi lấy một viên rồi bỏ vào ấm trà thuỷ tinh trong suốt rồi bật công tắc lấy nước sôi , lá trà khi tiếp xúc với nước sôi thì chúng nở ra và có hình dạng như một người phụ nữ vác một cái bình trên vai nước trà có màu vàng nhạt , sau một hồi do dự tôi uống thử một ngụm , tôi ngạc nhiên khi thứ trà này có vị ngọt và chua cứ như trà tắc , khá ngạc nhiên khi chỉ với lá trà mà vừa có vị ngọt và vị chua cùng lúc , tiếc là uống lạnh sẽ ngon hơn uống nóng , tôi vẫn đói , chỉ với nhiêu đó bánh quy thì không đủ làm tôi no < ước gì có thịt > , tôi nhớ đến những món ăn mà mình đã ăn ( mì gói cũng được nhưng không biết nơi này có không ?) , nhớ lại món cơm sườn thì tôi lại chảy dãi , ( không biết ở đây có nhà bếp không ta ?) nếu có thì tôi sẽ nấu tạm thứ gì đó. Đi đến cuối hành lang thì có đường dẫn lên tầng trên , tôi quyết định đi lên tầng trên dù chưa khám phá hết tầng này. Một hồi lâu sau khi đi tôi nhận ra mình bị lạc . ( toà nhà gì mà lớn dữ vậy trời ) , < mấy tầng dưới thì còn dễ đi nhưng tầng trên có rất nhiều phòng , phòng này nối đến phòng kia cứ như một cái mê cung vậy khó chịu thật , gặp ngay đứa mù đường như mình thì hết cứu thật rồi > tôi cứ đi mãi một hồi rồi bước vào một căn phòng khác , nhưng căn phòng lần này có một viên pha lê cầu vòng nhưng nó được đặt trong tủ kính dày , tôi tiến lại và lục lọi xung quanh , sau khi tìm thấy cuốn Nhật ký trong ngăn bàn tôi ngay lập tức đọc .
Nhật ký : Hôm nay tôi đã tạo ra một kiệt tác ngày Oriel đã khen thưởng và trao tặng tôi vài vật phẩm hiếm , tôi cũng không ngờ mình đã làm được . Thông thường nếu muốn lấy kỹ năng từ người khác thì phải cần kỹ năng đặc thù nhưng tôi đã tạo ra một cái máy chiết xuất kỹ năng và đưa kỹ năng vào tinh thể , mặc dù chỉ có thể trích xuất từ người đã chết và chỉ chiết xuất một phần nhỏ hay chính xác hơn là bản yếu hơn , gần giống như tách kỹ năng theo như được án của ngài Oriel , với nó tôi đã cho nhiều vật thí nghiệm sử dụng tinh thể chứa kỹ năng ngôn ngữ tinh linh nếu chúng chết thì chỉ việc lấy lại bằng kiệt tác mới của tôi . Phúc < mấy trang đầu thì hiểu mà mấy trang sau thì đọc xong lú luôn , bruh kiến thức ở đây khác với nơi mình từng sống > , những trang sau hầu hết nói về cấu tạo thần chú và nguyên lý hoạt động của máy trích xuất kỹ năng . Đọc đến gần cuối thì có nêu vị trí cái máy trích xuất , < bruh sao không bỏ ở trong đây luôn mà bỏ ở bên ngoài > , dụng cụ lấy kỹ năng từ xác chết được đưa sang lò rèn trong dinh thự này để chuẩn bị dự án khác bên đó , cái máy này được miêu tả có hình dáng giống như cái đèn lồng , tôi hiểu sơ cách dùng nhưng do không biết lò rèn ở đâu nên chịu ( ước gì mình có tấm bản đồ ) , tôi thở dài một tiếng rồi quay sang nhìn viên pha lê được bao bọc kỹ càng bên trong , mục tiêu hàng đầu của tôi giờ là lấy bằng được nó .
Tôi đã thử nhiều cách để lấy nhưng vô dụng , tôi thử tìm công tắc hay bất cứ thứ gì để mở lồng kính ra nhưng không tìm được gì cả , tôi đã thử dùng hết sức để phá kính nhưng tấm kính quá cứng , ( đây là kính chống đạn à , sao mà cứng vãi cả linh hồn ) , tôi nhìn thanh kiếm mới có , dù lúc nãy tôi đã lấy cái ghế rồi phang vào những không xi nhê tôi không chắc nó chém xuyên qua hay không nhưng tôi sẽ thử . Rút kiếm ra khỏi vỏ tôi đâm thẳng vào lớp kính, thanh kiếm đã hoàn toàn xuyên qua, vết cắt thực sự ngọt , tôi dùng thanh kiếm tạo ra một vết nứt cực lớn rồi tiếp tục tạo ra vết nứt khác tạo thành một hình vuông , ( giờ thì dễ hơn rồi, mặc dù biết thanh rapier rất bén nhưng không ngờ nó bén đến vậy ) tôi tra kiếm vào vỏ rồi gỡ tấm kính dày ra , tôi do dự suy nghĩ < nếu chạm vào nó mình có thể sẽ ngất nữa , nếu ngủ nữa thì mình sẽ tiếp tục bị đói và khát khi tỉnh lại nhưng đó không phải vấn đề lớn vì nơi này có thức ăn , nhưng khá kỳ lạ , theo những gì mình đọc từ quyển Nhật ký thì nơi đây đáng lí ra phải có quỷ hay sinh vật nào đó nhưng ở đây chẳng có ai cả , khoan tờ giấy ở căn phòng cũ có đề cập đến sơ tán khẩn cấp , không lẽ tụi này tạo ra thứ gì vượt ngoài tầm kiểm soát rồi bị ăn sạch rồi chứ , nói mới nhớ lúc mới tỉnh dậy thì có tiếng gầm rất lớn của sinh vật nào đó và cả động đất nữa , chắc là nó to lắm > tôi nhớ đến những tựa game hay phim kinh dị mình từng xem , một thí nghiệm vô tình tạo ra một thứ gì đó ngoài tầm kiểm soát như virus xác sống hay quái vật . ( nghi lắm nãy giờ không thấy ai chưa kể đây là thế giới khác ) , dù biết nếu học kỹ năng ngôn ngữ tinh linh thì bản thân sẽ ngất đi và có thể bị tấn công bất ngờ , tôi đã quyết định dùng nó , nhưng trước tiên phải khoá căn phòng này lại cái đã tôi sử dụng khoá cửa để khoá lại và lấy tủ , ghế trong phòng chặn cửa lại .
Sau khi đảm bảo cánh cửa không thể mở từ bên ngoài thì tôi mới thở phài nhẹ nhõm < may là phòng này không có cửa sổ, lúc nãy mình ngất thì hay sinh vật kia không làm gì . Nhưng lát lỡ tụi nó đói thì sao giờ > tôi nhìn xuống cái bóng dưới chân mình . < thôi được rồi quất luôn kỹ năng mới nào > . Khi tôi chạm vào viên pha lê ấy cảm giác nó mạnh hơn lần trước , tôi cảm nhận được phần đầu của tôi như muốn nổ tung , các mạch máu trên mặt của tôi căng phồng lên thặm chí tôi cảm nhận được chúng vỡ ra , bụp < cái qua..! > chưa nói hết câu máu chảy ra từ mũi và mắt tôi , khuôn mặt của tôi thì rỉ máu ra từ những mạch máu bị vỡ lúc nãy , đầu tôi choáng váng nặng nề ,( mình khó chịu quá , chắc do máu nhiều ) , tầm nhìn lần này mờ đi nhanh chóng , tôi ngã xuống xàn và ...
Chuyển đến cảnh khác . Một đội quân khổng lồ đang cắm quân trước một hầm ngục khổng lồ . Một người lính chạy vào một túp liều xa hoa lộng lẫy và báo cáo . ( thưa ngài Roma quân tiếp viện sẽ tới trong 14 ngày nữa ) . Roma ( khỉ thật , cuộc chiến ngày càng khó khăn do việc xuống các tầng dưới thì lũ quái vật càng mạnh , hầm ngục này đã tồn tại 200 năm rồi nếu tiếp tục làm ngơ chúng sẽ tiếp tục phát triển đến mức nào đây , đất nước chúng ta đang đi đầu để chóng bọn quái vật kinh tởm ấy vậy mà các nước đồng minh lại nói là 14 ngày nữa đùa nhau chắc ? , nhà vua đã nhờ cả gia tộc ta giúp nên đứa con gái Julier bé nhỏ của ta chỉ mới tròn 12 cũng phải tham gia . Đáng lẽ nó đã nhập học trường VANCAL lừng danh ấy rồi tìm đứa bạn trai rồi , đứa con trai cả cũng bị bắt theo nốt , Alert đáng lẽ ở trong trường VANCAL chứ không phải ở đây , nó chỉ mới 20 , thậm chí còn chưa có bạn gái ).
Julier ( cha ! , cha nói gì vậy con tình nguyện đi mà , vả lại anh trai con tham gia vì ảnh đã học khoá kiếm thuật được 4 năm rồi dù gì ảnh cũng cần giết quái vật để lên cấp ) , Roma ( nhưng mà Julier à đây là chiến trường chứ không phải nơi cày cấp . Những con quái vật ở nơi này có trí khôn , chúng sẽ học hỏi và tìm cách chống trả thậm chí còn chơi bẩn , nếu muốn tăng cấp nhanh thì con nên đi tìm những nơi có bọn quái không có trí khôn hoặc hầm ngục cỡ nhỏ thôi . Nhìn con xem dù chỉ mới 12 tuổi nhưng ngoại hình con bé tẹo như thế thì đánh đấm kiểu gì . ) . Julier ( cha biết con có nhiều thiên phú và phước lành mà , con nhỏ là do tài năng xương và cơ bắp nén của con dù nhìn con như con nít nhưng . Cha đừng quên con từng ném một con troll đi chỉ bằng một tay , con còn được các tinh linh chúc phúc đó là chưa kể đến tài năng ma thuật của con , sớm thôi con sẽ vượt qua anh Alert. ) . Roma ( dẫu vậy nhưng con chưa có kinh nghiệm chiến trường ) . Một giọng nói xen ngang ( cha à nếu tụi con không ra chiến đấu thì sao mà có kinh nghiệm chiến đấu được , bọn con tập luyện đủ rồi , cha nên cho tụi con thực hành mới đúng .) . Roma ( Alert con cũng vậy ư , hai anh em cứng đầu như nhau mà , được rồi hai con được phép tham gia nhưng chỉ hành động khi có lệnh hoặc sự cho phép từ ta ) . Hai người đồng loạt hô vang vui mừng và nhảy bật lên .
Tôi tiếp lại dậy sau giấc ngủ dài .( không biết mình ngủ bao lâu rồi nhỉ ) . Tôi đờ đẫn nhìn xung quanh mình cả người tôi và trên sàn nhà đều dính lớp máu khô dày đặc . Tôi đưa tay lên mặt kiểm tra vì lần cuối trước khi ngất tôi nhớ các mạch máu trên khuôn mặt mình vỡ và phun máu ra ngoài . ( vết thương có vẻ đã lành , tốc độ hồi phục của mình không thuộc về con người nữa rồi , nhưng vì mất quá nhiều máu nên mình cứ thấy choáng váng và đầu cứ đau nhức) . Cái bóng dưới chân tôi nổi lên hai sinh vật và chúng bám lấy và kéo chân tôi , bằng cách nào đó tôi hiểu được ý của bọn chúng dù chúng không nói gì ( chúng đang đói , mình cũng vậy , mình hoàn toàn không nhận biết được thời gian xung quanh luôn rồi ) . May thay trong phòng có một hộp bánh quy nhỏ tôi chia cho bọn nó nhưng chúng không ăn , có lẽ chúng ăn thịt ( nhìn kỹ thì cái chất nhờn màu đen này thì nhìn giống venom hơn là bọn slime mình thấy trong mấy bộ anime ) tôi đứng dậy phủi vụn bánh quy rồi mở cửa ra ngoài , nhưng việc đó tốn kha khá thời gian ( lấy nhiều đồ chặn cửa cho lắm giờ thì vừa đói vừa khát thêm kiệt sức vì đẩy đống này mà muốn tắt thở ) . Bước ra khỏi của đột nhiên cơn đói dữ dội ập đến tôi mất kiểm soát cơ thể tôi ngã xuống đất và thấy hai sinh vật kia chui lại xuống dưới bóng của tôi . ( mới ăn bánh quy mà làm sao chết đói ngay được , mình không muốn chết xàm như vậy đâu ) tầm nhìn tôi từ từ khép lại tôi cảm nhận được cơ thể mình đang có sự thay đổi , chưa cảm nhận được hết sự thay tôi lại chìm vào giấc ngủ .
Khi Phúc vừa nhắm mắt lại cơ thể của Phúc thay đổi nhanh chóng , Phúc bật dậy, không đó không phải Phúc , đó chính là bản năng , cơn đói đã kích thích cơ thể này thay đổi và quá trình này đã vô thức cưỡng ép Phúc rơi vào giấc ngủ , hàm răng trở nên sắc nhọn hơn như là hàm răng cưa của cá mập , tứ chi dài ra nhìn trông khá dị hợm , các ngón tay, ngón chân trở nên sắc và nhọn , Phúc khịt mũi ngửi sau một hồi phúc chạy như bay , trong quá trình chạy Phúc vẫn trong trại thái ngủ cứ như là mộng du vậy , từ chạy chuyển sang bò trên các bức tường và bò trên trần nhà với tốc độ không tưởng , chỉ dựa vào khứu giác và thính giác Phúc đã né các chướng ngại vật . Bỗng dưng Phúc dừng lại có vẻ âm thanh nào đó đã thu hút Phúc .
Chuyển cảnh . Một nhóm hầu gái quỷ trong chính căn biệt thự đó. ( chúng ta được lệnh sơ tán xuống tầng dưới nhưng bếp trưởng đâu ta cần tìm ngài ấy) ( được rồi mọi người hãy chia ra tìm những người còn lại và rủ họ sơ tán xuống tầng dưới ) tất cả đồng thanh ( đã rõ ) . Thế là họ chia nhau ra . Một nhóm nọ ,( này Mei chúng ta có đi quá xa mọi người không vậy ? ) , ( Kali cậu đừng lo , lũ con người chưa xuống đây được đâu , có gì mà phải sợ , không lẽ có quái vật ? , chúng ta là quỷ thì sao lại sợ mấy con tép riu đó được ) , xoẹt ... cót két { tiếng cửa mở } . ( Mei ? , đó là ai vậy ) , cô gái này rụt rè nấp sau bạn mình ( trời ạ Kali chỉ có thể là người khác thôi , nhìn nè ) cô gái ây đứng quay lưng lại mở cửa ra . Kali mắt mở to ngã xuống sợ hãi run cầm cập ,
. Mei ( Kali ? , có gì à ) . ( Mei sau cậu có ..) chưa nói hết thì đầu của Mei rơi xuống , con quái vật mang một cái áo choàng đỏ và có một thanh kiếm ngắn sau lưng , nhưng lại khoả thân không có quần áo , tay chân thì dài đến mức đáng sợ các ngón tay có bộ vuốt xương to nhọn và bén như nanh của động vật ăn thịt . Thứ đó tiến lại gần cô và mở miệng ra , miệng của nó mở toang hết cỡ nhưng chưa dừng lại đôi má của nó rách ra để lộ phần răng dày đặc bên trong , cả hàm mở toang ta để lộ hàm răng kinh khủng của nó rồi nó kêu lên ( GRAAAAHHH!!! ) . Âm thanh vang vọng khắp nơi , mọi người đều nghe thấy . Miệng của nó mở rộng đến mức đủ to để nhai nát đầu cô gái ấy , nó lập tức lao đến cắn xé nát đầu của cô hầu gái quỷ tội nghiệp ấy , hai sinh vật kia trồi lên rồi lại hai cái xác ngấu nghiến ,riêng sinh vật kia nó đã xác định được mục tiêu kế tiếp và lao đi . , ( tiếng gì vậy ) ( tôi không biết , nhưng mà không thể do con người đâu chúng chưa thể xuống đây được ) . (âm thanh gì vậy ) , các cô hầu gái ngừng trò chuyện và hướng nhìn về nơi phát ra âm thanh , ( gừ gừ grahhh ) một thứ gì đó lao thẳng vào đám đông và nó đã tóm được đầu của một kẻ xấu số, nó nhấc bổng một cô hầu gái quỷ bằng một tay và bóp mạnh , người xấu số la hét một cách tuyệt vọng , trán nứt ra từ từ và máu chảy ra, khi hộp sọ không chịu nổi nữa . {Bẹp} đầu của cô gái bị bóp nát thành đống bùi nhùi . Một cô hầu gái quỷ khác cầu cứu tuyệt vọng ( chị Mary chị dù chị là hầu gái trưởng nhưng chị từng một đại pháp sư mà , hãy làm gì đó đi ). Không để đàn em thất vọng Mary lập tức niệm phép [ Six Falme Arrow ] . Sáu mũi tên lữa hiện ra giữa không trung rồi lao thẳng vào sinh vật đó khi mũi tên găm vào cơ thể của nó , nó quằn quại đau đớn nhưng chưa dừng lại ở đó mui tên còn phát nổ , sau vụ nổ sinh vật đó văng ra với tình trạng một cánh tay gần như bị rớt ra , tình trạng của cánh tay rất tệ gần như bị nát và cháy khét hoàn toàn , ( nó chết chưa ? ) . Một người khác nói với vẻ vui mừng trả lời ( chắc chắn rồi dù không biết làm sao mà con quái vật hoang dã đó vào đây được nhưng không có cửa với chị ấy đâu ) . Mary ( chị nghĩ nó không phải quái vật hoang dã đâu nhìn cái áo choàng đỏ và thêm thanh kiếm đó chỉ riêng vỏ kiếm được chế tạo rất tinh xảo rồi , nó có thể là một con quái vật đột biến ) . Lớp bụi từ vụ nổ bay đi , nó từ từ đứng dậy . Mary ( nó vẫn chưa chết ư ? ,đó là ma pháp mình tự sáng tạo và nâng cấp lên uy lực gần bằng ma pháp bậc 4 .vậy thì thử đòn này xem ) , [ Increase Magic ] , [ Magic Boost ] , [Break through] , [ double exorcism ] , Mary ( đó chỉ là phép hỗ trợ thôi , chiêu chính đâ.. hả ! ) , mọi người điều bất ngờ một chất nhờn màu đen chui từ dưới chân của con quái vật lên rồi bao phủ con quái vật đó , nó gần như bao phủ hết toàn bộ cơ thể con quái vật trừ phần đầu, ngay bên mạn phía bên phải của con quái vật có một cái miệng dọc kéo dài từ trên xuống eo , cái miệng này có những hàm răng to và sắc nhọn và ngay cổ của nó chỗ bị chất nhờn bọc quanh có một cái đầu nhỏ thò ra nó có màu đỏ và nhìn chăm chú vào những người trước mắt nó , hai sinh vật dưới bóng đã bọc lấy cơ thể của nó như một bộ giáp thịt . Mary ( để xem mày có sống nổi không ) [ Great Fireball ] , với những phép bổ trợ trước đó quả cầu lửa được hình thành rất nhanh thậm chí còn to và nóng hơn bình thường khi Mary niệm xong thì có một quả cầu khác xuất hiện ngay lập tức , Mary ( mọi người mau chạy đi tìm chỗ nấp! ) , mọi người hốt hoảng chạy đi , khi mọi người rời đi Mary nghiêng đầu hỏi ( này tên kia , ngươi hiểu ta nói gì không , đây là cơ hội cuối cho ngươi , ngoan ngoãn đầu hàng đi , nếu lãnh trực diện đòn tấn công này thì khu vực này có thể sẽ sụp đổ theo ) , thấy sinh vật lạ không trả lời Mary lập tức giải phóng phép thuật cô vừa niệm . Sau khi giải phóng cô lập tức lùi ra xa rồi niệm phép phòng ngự , cô ngạc nhiên vì sinh vật kia quyết định đón nhận đòn đó Mary ( ngu ngốc , hoá ra ngươi chỉ là một sinh vật thiểu năng , ngay cả bản năng cảnh giác nguy hiểm cũng không có ) . Con quái vật đó thò tay cầm lấy chiếc áo choàng của nó rồi kéo ra như tư thế của đấu sĩ bò tót , khi quả cầu bay tới nó lấy chiếc áo choàng hất những quả cầu bay tới , khoảnh khắc quả cầu tiếp xúc với áo choàng, quả cầu bị móp rồi nổ nhưng chiếc áo choàng này như hấp thụ hoàn toàn lực chấn động , ngọn lửa bùng lên ngay chỗ áo choàng , con quái vật dùng chiếc áo choàng hất trả lại nhọn lửa này nhưng trên đường đi nhiều ngọn lửa lệch khỏi quỹ đạo rồi gây nên vụ cháy lớn , Mary ( không thể thế được , mình phải rút lui và tìm tiếp viện ) , cô lập tức bật dậy rồi chạy thì sinh vật đó ngay lập tức tóm lấy cô ngay tức khắc , ( tốc độ quái quỷ gì thế này ) cô niệm phép tạo ra con dao ma thuật bằng tay trái rồi đâm quay lại đâm vào nó nhưng vị trí cô đâm là ngay phần sườn , chiếc miệng kéo dọc ngay chỗ đó mở toang ra và nuốt trọn cánh tay cô rồi sau đó cắn đứt tay cô, ( grahhh ) mắt cô mở to vì cánh tay của con quái vật màu đỏ thò ra khỏi cổ từ chiếc miệng ngay cổ vừa xuất hiện của thứ đó , không chỉ cánh tay con quái vật màu đỏ chui ra từ chỗ đó rồi nó nhảy ra, bay lại và cào đứt thanh quản của cô , không dừng lại ở đó con quái vật mang áo choàng đỏ với thanh kiếm sau lưng một tay túm lấy đầu cô , một tay túm lấy vai cô , nó kéo đầu cô ra một bên rồi mở toang hàm răng sắc nhọn của nó mà cắn mạnh vào cổ cô , nó ngấu nghiến xé rách toang ra khiến cho máu phụt ra khắp nơi . Trận chiến kết thúc nó đang chậm rãi ăn xác thì bỗng một con lợn có hình dáng như con người đi lại nói ( cái quái gì đang diễn ra vậy ) . Một cô hầu gái quỷ chạy từ trong phòng ra nói ( ngài Oskk , à không bếp trưởng con quái vật này đang săn lùng những người ở đây , chị Marry đang đánh với nó xin ngài hãy giúp chị ấy .) cô dừng lại rồi ngã xuống đất tay chân run rẩy ( không thể nào trận chiến chỉ mới bắt đầu chưa được 3 phút , làm sao có thể , rõ ràng lúc nãy chị ấy vẫn chiếm lợi thế ) . Oskk bước lại nhặt đầu Mary lên rồi lấy bàn tay che mắt cô lại để cho cô nhắm mắt, Oskk ( mày sẽ chết ngay bây giờ ) hắn chậm rãi nói rồi rút hai con dao từ thắt lưng ra , một cái là con dao bầu vô cùng bén và nhọn , cái còn lại là con dao chặt xương , cả hai con dao này đều khá to kích cỡ ngang một chiếc mã tấu hoặc hơn . Cả hai món vũ khí điều có màu vàng kim và thấm đẫm máu đỏ . Oskk lao đến rồi vung con dao chặt xương bên tay phải của hắn xuống , thứ đó né được nhưng nơi con dao lao đến lúc nãy nát thành vụn , thứ đó nhìn chằm chằm vào chỗ lõm trên mặt đất rồi khom người xuống chuyển sang di chuyển theo kiểu bằng bốn chi , nó lao lến Oskk rất nhanh nhưng khi khoảng cách đủ gần nó đột ngột đổi hướng , nó lao qua Oskk mặc kệ hắn, nó tấn công cô hầu gái phía sau . Cô hầu gái xấu số này chẳng biết phải làm gì cô ấy chỉ theo phản xạ đưa hai tay che mặt . { Xoẹt } đầu và tay của cô ấy vị con quái vật nắm lấy và sau đó bị nó ấn mạnh vào tường , đầu cô ấy thành một mớ thịt bị nghiền , các mảnh xương lỏm chỏm lòi ra ngoài . Oskk lúc này muốn hét lên nhưng anh ấy đã giữ bình tĩnh đưa tay phải lên lấy hai ngón tay , là ngón trỏ và ngón giữa đưa lên đầu rồi thềm niệm [ Message ] . (Rena đây có gì vậy ? ) , (tôi cần chi viện, mà cái quái gì đang xảy ra vậy chúng ta phải sơ tán vì thí nghiệm thất bại của ngài Oriel à ? ) , ( ý anh là sao , tôi không hiểu nhưng chúng ta sơ tân khẩn cấp là vì ngài Oriel đã chết ) , Oskk( vậy con quái vật giết mọi người ở nơi này là thế nào) , Rena( quái vật ?) . (Đúng vậy ) , ( nó giết rất nhiều người của chúng ta rồi ) Oskk định nói thêm nhưng con quái vật lần này lao đến rất nhanh , hắn phải ngắt kết nối để phòng thủ nhưng quá trễ , nó sượt ngang người của hắn nhưng hắn chỉ bị rách một đường dài trên vai , Oskk phải chật vật cầm lại vũ khí , ( cái quái gì vậy nó quá nhanh , chưa kể mình ở level 20 có có thể gây thương tích cho mình thì không tầm thường ,với kỹ năng chủ động dù mình là đầu bếp nhưng sức tấn công ngang ngữa đấu sĩ cùng cấp và độ trâu ngang với các nhưng lớp đỡ đòn , vậy mà bó lướt ngang cái là mình muốn nát vai luôn , phải nhanh chóng rút và tìm tiếp viện ) Oskk bỗng dùng hàng loạt kỹ năng cường hoá rồi bật tốc lao thẳng đâm vỡ tường rồi tẩu thoát , nhưng nó không buông tha cho Oskk mà lao ngay theo sau , nó nhanh hơn Oskk nhiều nên chẳng mấy chốc đuổi kịp Oskk và gây thêm một vết thương sâu cho hắn từ phía sau .
Rena ( quái vật ? , không lẽ thật sự nó là thí nghiệm thất bại của ngài ấy sao , nếu sự thật là ngài ấy bị giết bởi nó , thì chẳng ai ở tầng này đủ mạnh để đánh với nó ) . [ Message] ( Cluto, Moratyl hai người còn sống không vậy) . Cluto , Moratyl ( cái quái, cô trù tụi tui à ) , Moratyl ( khoan , cô nói vậy , không lẽ thực sự có kẻ nguy hiểm ở đây sao ) , Rena ( đúng vậy là sản phẩm thất bại của ngài Oriel , nó đang săn lùng những ai mà nó phát hiện ) , Cluto ( khoan đã , nếu nó giết ngài ấy thì chứng tỏ nó mạnh nhất ở tầng này rồi còn gì ), Moratyl ( được rồi mọi người, chúng ta phải sơ táng xuống tầng dưới) , Cluto ( tôi ở cổng dịch chuyển sẵn rồi) , Moratyl ( mày đi nhanh thế, chờ tao ) . Rena ( các cậu cứ đi đi , tôi giải quyết xong việc riêng sẽ xuống) , Cluto ( vậy thì bọn tôi đi trước đây, do ở tầng khác thì chúng ta sẽ không liên lạc được nữa do cơ chế rào chắn ma thuật, chỉ có boss của các tầng mới liên lạc được vì vậy hãy bảo trọng ) .
Rena nắm chặt tay < chắc chắc tao sẽ giết mày con quái vật khốn kiếp > . Cluto ( này Moratyl sao Rena lại kết thúc cuộc nói chuyện sớm vậy, bình thường thì cô ấy lắm chuyện lắm mà ) Moratyl ( là do thù hận , dù sao thì cô ấy yêu thầm ngài Oriel mà , tôi nghĩ là cô ấy muốn báo thù ) Cluto ( cô ấy định tự sát thì có làm sao cô ấy đánh bại được thứ đã giết ngài ấy chứ ), Moratyl ( cô ấy bảo vệ nhà kho mà đúng không, nhưng với tình trạng bây giờ cô ấy sẽ làm mọi cách để giết nó , thậm chí dùng thuật hiến tế bản thân để giao dịch với những con quái vật mạnh hơn , chưa kể nhà kho đó có rất nhiều trang bị và vật phẩm phép thuật, nên có khả năng là cô ấy sẽ đổi mạng thành công với nó , hẹn gặp lại ở tầng dưới Cluto).
Đây chỉ là nửa chap 1 tức là đây là chap 1.1 do khá dài nên tôi phải tách ra.
Đây là tác phẩm đầu tay được viết trong thời gian rảnh nên nếu thấy tôi có thiếu sót xin hãy chỉ bảo thêm.